Đại lang Lưu gia lại liếc nhìn thiếu nữ trên cầu đang cầm thánh chỉ, được Thất hoàng tử tự tay kéo xuống, cười nói: "Ta chỉ nhìn thấy Thất hoàng tử phi này dung mạo không kém, dáng người yểu điệu. Khí chất sao, ngược lại cũng không tầm thường. Mặt khác, thực sự có tốt như huynh nói?"
"Không biết nhìn hàng!" Tạ Tạm liếc nhìn hắn ta một cái: "Thật là nông cạn!"
Có thể làm người tính tình kiêu ngạo như Thất hoàng tử dốc hết tâm can nôn ra máu mà tưởng niệm hàng đêm, có thể làm Hoàng Thượng tự tay viết phần đại hôn của hoàng gia, có thể làm Nhị hoàng tử đối chọi với Thất hoàng tử vô cùng cao hứng mà tuyên đọc thánh chỉ, người như vậy... Nơi nào có thể chỉ lấy dung mạo mà luận nàng!
Tạ Phi Ngang lại liếc nhìn nữ quyến các nhà bên kia một cái, lắc đầu, vài bước đi vào trong đình, uống một ngụm trà: "Thật là... Hay cho một cái mạch nhiên hồi thủ, na nhân khước tại, đăng hoả lan xan xứ* ..."
*Trích từ bài "Thanh ngọc án - Nguyên tịch" của Tân Khí Tật.
Ai! Hơn phân nửa tiểu nương tử nơi này hắn đều không thể cưới. Hắn vẫn là xem nhiều hai cái, nhanh nhớ kỹ lấy người, miễn ngày sau cưới về trong lòng lại là Thất hoàng tử, chuyện này chính là phải làm trò cười cho thiên hạ!
Ninh thế tử ở một bên cách đó không xa, nghe toàn bộ lời Tạ Tam nói, lại liếc mắt đảo qua thiếu nữ đang đan tay cùng Ngọc Hành trên cầu một cái, rũ mắt xuống, cười cười. Từ trước đến nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075193/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.