Ven hồ xảy ra động tĩnh lớn như vậy, tiểu nương tử các nhà thấy, phu nhân các nhà tự nhiên cũng thấy. Mọi người sôi nổi thổn thức một tiếng. Có mấy vị phu nhân không sợ lớn chuyện, dùng khăn che khoé miệng trộm vui sướng khi người gặp hoạ. Còn có người thích lo chuyện bao đồng, càng muốn ngồi lại với nhau thấp thấp trò chuyện vài câu.
Trần thị thấy Trang Tứ gàn bướng hồ đồ, bỗng nhiên may mắn Quý Vân Diệu còn ở trong phủ nhà mình. Nếu Quý Thất lại có chút tâm cơ, lúc trước ở nhà ngoan ngoãn không náo loạn, ngược lại chạy đến phủ Trưởng công chúa mà làm ầm ĩ, vậy thật là... Quý phủ ít nhất phải bị người nhạo báng mười năm! Còn may, còn may, tính tình không nhịn được của nàng ta, ở trong nhà khiến lão phu nhân biết được!
Nhị hoàng tử nâng thánh chỉ từ cửa trong, một đường được gã sai vặt dẫn vào trong vườn. Hắn còn chưa kịp tìm ra Ngọc Hành trong đám người, đầu vừa nhấc, liền thấy đầu người đen như mực kích động, một đám người toàn bộ chen tại chỗ hồ nước vườn hoa. Ngọc Lâm bắt lấy gã sai vặt dẫn đường bên cạnh, lập tức nhíu mày hỏi: "Đây là làm sao vậy? Phía trước đang làm gì, chẳng lẽ Trưởng công chúa dựng đài trong vườn, muốn diễn tuồng hay sao?"
Gã sai vặt chỉ dẫn đường, tự nhiên không hiểu ra sao. Cũng may, bên cạnh có hai gã sai vặt, nhận được ánh mắt dò hỏi, vội vàng tiến lên bẩm báo: "Bẩm Cảnh Vương điện hạ, nhị thiếu gia Trương phủ bị rơi xuống nước, Trang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075191/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.