Người đến người đi, nhị phu nhân không thể ở trước mặt mọi người mà quở trách Trang tứ nương tử, đành phải thấp giọng nói: "Tứ tỷ nhi, vào đình, con cũng không thể có tâm tư lệch lạc phát giận gì với Quý Lục. Ba nhà chúng ta như vậy là kết quả tốt nhất! Con cũng không thể làm bậy!"
Nàng chỉ vào hồ nước đằng trước, dùng giọng điệu cực thấp nói: "Nhi lang tốt các nhà rất nhiều, chúng ta muốn dạng người nào không có. Trương gia kia chính là mặt hàng hạng ba! Lời của Dung ca nhi nói lần trước khi trờ về từ Đại Lý Tự con cũng nghe rồi, không phải a nương lừa con. Trương nhị lang kia bản thân liền chưa từng thật tình đối đãi với con!"
Hiện giờ, Trương nhị lang thê thảm như vậy, tự nhiên trong đó có một phần công lao của mẫu thân nàng. Trong lòng Trang Tứ đau nhức, trong miệng lại cười nói: "Mẫu thân, trước công chúng, nữ nhi tự nhiên biết tuân thủ bổn phận. Người yên tâm đi, nữ nhi không phải đã sớm buông nhị lang Trương gia xuống rồi sao? Nơi nào còn sẽ tức giận với lục nương tử kia? Nói thế nào, nàng ta cũng là vô tội nhất."
Nhị phu nhân ngẫm lại biểu hiện nhiều ngày qua của tứ cô nương, cảm thấy nàng ấy xác thực đã buông chuyện cũ năm xưa. Rồi nàng lại thấy Quý Tứ và Quý Lục cũng muốn ra đình hóng gió né tránh, cảm thấy cơ hội bắt chuyện với bọn họ không lớn, liền nói: "Được, chúng ta đi vào ngồi chút, uống một ngụm trà ăn hai khối điểm tâm."
Trang Nhược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075188/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.