Bên này trái tim Hà thị còn vì một vạn lượng bạc mà đau run rẩy, chỉ chốc lát sau, lại nghe được người từ chính viện tới bẩm báo, nói ý tứ của lão phu nhân là muốn thất nương tử không cần đến yến ngắm hoa. Lời này vừa ra, tam phu nhân đùng một cái đứng lên, nhảy cao ba trượng, súyt nữa đụng vỡ nóc nhà. Nàng lửa giận ngập trời: "Sao có thể! Lão phu nhân sao có thể không cho thất tỷ nhi đi đến phủ Trưởng công chúa! Nó cũng là đích nữ Quý phủ, cũng tôn quý giống nhau! Lão phu nhân sao có thể bất công..." Lời này của tam phu nhân còn chưa nói xong, liền có nha hoàn của Khuynh Vân Viện thở hổn hển, bước chân như bay chạy vào phòng bẩm báo: Thất nương tử cũng biết được chuyện thiệp mời. Nàng bất mãn lão phu nhân bất công, giờ phút này đang đứng trên ghế thêu treo lụa trắng lên xà nhà, muốn dùng một dải lụa trắng treo cổ chính mình! Sau khi nghỉ trưa, Quý Vân Lưu mới xuất hiện. Nàng ăn canh táo đỏ nấm tuyết liền nghe được Hạ Tịch giống như đang kể chuyện cười mà kể chuyện phiếm gà bay chó sủa các viện. "Sau khi thất nương tử được nha hoàn cứu, trên cổ treo lụa trắng vừa khóc vừa chạy, nước mắt giống như dây trân châu bị đứt, hùng hổ từ Khuynh Vân Viện chạy tới chính viện. Khi tam phu nhân đến đó, thất nương tử đã quỳ gối trong chính viện mà gào khóc. Thất nương tử khóc lóc nói lão phu nhân bất công, nói lão phu nhân không cho nàng đi yến ngắm hoa, không cho nàng gả cho nhi lang tốt, khóc đến mức khiến mọi người trong chính viện đều biết." Hồng Xảo hỏi: "Trong chính viện không ai ra ngăn cản nàng ta sao?" Hạ Tịch tấm tắc nói: "Không ai dám cản nha. Thất nương tử cầm một chiếc kéo trên tay, đưa vào cổ chính mình, ai cũng không cho tới gần. Nàng ta nói, nếu ai dám chạm vào nàng ta, nàng liền dùng kéo chọc chết chính mình." Hồng Xảo thấp giọng thở dài. Thất nương tử này như vậy không cách nào thuyết phục, quả thực là trúng tà! Nàng vừa nghe Hạ Tịch kể, vừa xem Quý Vân Lưu ăn không kém lắm, đưa chung trà lên, cho cô nương súc miệng. Rồi nàng lại đưa khăn mềm, cuối cùng phân phó bà tử bên ngoài nâng bồn nước tới cho Quý Lục rửa tay. "Sau đó như thế nào?" Hồng Xảo thu thập thoả đáng mọi thứ, đặt bồn trên tay Hạ Tịch, nhẹ giọng hỏi lại. "Sau đó à..." Hạ Tịch nhận lấy bồn, đi vài bước tới bên cạnh rèm, vén rèm lên đưa cho bà tử bên ngoài bưng xuống. Rồi nàng quay lại, đứng bên người Hồng Xảo lại nói tỉ mỉ kỹ càng với Quý Vân Lưu: "Sau đó, tam phu nhân cũng tới. Nàng ta cũng quỳ gối trước mặt lão phu nhân, một phen nước mắt nói chính mình sinh ra và nuôi nấng thất nương tử không dễ, nói chính mình sau này không có tâm nguyện khác, chỉ có một nữ nhi như vậy, muốn nàng ấy được gả tốt một chút... Ước chừng tới giờ Thân, cả tam thiếu gia đều biết, cũng đi qua quỳ xuống đất cầu tình..." Thấy tay Quý Vân Lưu đặt trên cổ bị sái, Hạ Tịch tiến lên hai bước, giúp cô nương xoa bóp: "Sau đó, lão phu nhân thật sự bị thất nương tử và tam phu nhân khóc lóc đến mức đầu đều đau, liền nói xem trên thể diện của tam thiếu gia, đáp ứng yêu cầu của thất nương tử, cho thất nương tử đi yến ngắm hoa. Thất nương tử vui mừng thả kéo ra, một đám bà tử nhào qua ngăn người lại! Hiện tại, thất nương tử trực tiếp bị nhố trong sương phòng tại chính viện của lão phu nhân, ai cũng không cho gặp. Hiện tại mọi người đều nói, thất nương tử này, nàng ta thật là trúng tà!" Bọn họ đang nói chuyện, bà tử bên ngoài bẩm báo nói: Tam phu nhân lại đây. Tam phu nhân tới! Trong lòng Hồng Xảo thấp thỏm bất an. Thất nương tử này không biết lễ nghĩa như vậy, nếu tam phu nhân ở nơi này của bọn họ làm ra chút chuyện gì... Quý Vân Lưu nghe được bẩm báo, nâng đầu lên, nói với Hồng Xảo: "Ngươi đi lấy số ngân phiếu buổi sáng ra đây, trả lại cho nhị nương. Chỉ cần nói, chuyện này, ta cũng không thể giúp." Hồng Xảo ngây người một lát liền lên tiếng, đi vào phòng trong lấy ngân phiếu. Tuy rằng nàng không được thế nào, nhưng là có một vị chủ tử rất lợi hại, vậy đủ rồi! Một lát sau, nàng cầm ngân phiếu vén rèm đi ra ngoài. Hạ Tịch xoa bóp cổ cho Quý Vân Lưu, nhẹ giọng nói: "Cô nương, không bằng nô tỳ mời đại phu đến xem thử." "Không cần đâu, ấn một chút thì tốt rồi." Quý Vân Lưu không phân phó mời tam phu nhân vào, tam phu nhân đã bị Cửu Nương ngăn ở bên ngoài, mời tới phòng khách phía Tây. Hồng Xảo cầm ngân phiếu đi một lát đã trở lại. Nàng đi vài bước lên trước, đứng bên cạnh Quý Vân Lưu thấp giọng nói: "Cô nương, tam phu nhân đi rồi, ngân phiếu nô tỳ cũng trả lại. Ban đầu tam phu nhân không chịu đi, Cửu Nương tay không đánh rớt một góc lưng ghế hoa hồng, nàng ta mới khóc lóc rời đi." Hạ Tịch nghĩ nghĩ quang cảnh tam phu nhân rời đi kia, không nhịn được, thấp giọng bật cười. Quý Vân Lưu thật ra không thèm để ý Hà thị rời đi như thế nào, chỉ phân phó: "Sau này, Hà nhị nương lại đến, đều cự tuyệt đi." Trong chính viện, Quý lão phu nhân bị Quý Thất náo động đến tinh thần và thể xác đều mệt mỏi. Trần thị thấy bà chống đầu nửa nằm trên giường nhỏ, tự mình tiếp nhận canh sâm trong tay Hoàng ma ma, đưa đến trước mặt lão phu nhân: "A nương, thân thể quan trọng, thất tỷ nhi không hiểu chuyện, chúng ta lại dạy dỗ là được, quy củ đều dạy từng chút mà thành." Ai cũng biết hôm nay, nếu không phải xem trên thể diện của tam ca nhi, thất tỷ nhi đã bị cấm túc lần nữa. Kỳ thi hội lần này vừa qua, chỉ sợ thất tỷ nhi phải bị cấm túc đến khi lấy chồng. "Nó làm sao không nghĩ!" Lão phu nhân trước mắt mỏi mệt, dưới sự trợ giúp của Hoàng ma ma, ngồi dậy, "Nó vì sao không vì ca ca mà ngẫm lại! Kỳ thi hội của ca ca nó sắp tới, nó không an phận cũng thôi, suốt ngày.... Nghiệp chướng này! Quả thật là trúng tà!" Trần thị đưa canh sâm lên, cũng thở dài. Lão phu nhân uống mấy hớp canh sâm, suy nghĩ cẩn thận: "Trưởng tức, hôm nay ta xem như sáng tỏ, việc hôn nhân của lục tỷ nhi và thất hoàng tử... Ngay cả chuyện của Hà thị, chỉ để nàng ta lập chứng từ, là không đủ..." Trần thị ngẩng đầu, kinh ngạc. Hoàng ma ma nhận chén canh sâm, lão phu nhân chậm rãi nói: "Chúng ta có thể đưa Hà thị ta đến thôn trang, chúng ta có thể cấm túc thất nha đầu đến khi nó lấy chồng. Nhưng lấy tính tình của thất nha đầu, sau khi lấy chồng thì sao? Sau khi lấy chồng nó vẫn là tai hoạ! Chính ca nhi nói, trên thánh chỉ cả hôn kỳ đều đã định ra. Nếu sau khi Thất hoàng tử và lục nha đầu đại hôn, bị thất nha đầu làm ầm ĩ một trận, vô luận như thế nào, người khác nếu nói nữa, thất nha đầu chính là muội muội ruột thịt của lục tỷ nhi, thê muội ruột thịt của Thất hoàng tử! Đến lúc đó, bị Ngự sử tham tấu lên, chúng ta đều không thể thoái thác tội của mình!" "A nương, ý tứ của ngài là..." Trần thị nhẹ giọng hỏi, trong lòng run lên. Lời phía sau lão phu nhân còn chưa nói, nàng không dám nghĩ. "Ta đã nghĩ rõ ràng, hiện giờ chỉ có hai cách." Sau khi suy nghĩ cẩn thận, trong mắt lão phu nhân một mảnh sáng trong: "Biện pháp thứ nhất, đưa tam ca nhi quá kế đến dưới danh nghĩa của mẫu thân lục tỷ nhi... Chỉ là, tam ca nhi là hài tử ngoan, hiếu thuận biết lễ. Chúng ta làm như vậy, nó nhất định không chịu, còn ảnh hưởng kỳ thi hội sau đó của nó..." Trần thị nhìn lão phu nhân, nắm khăn, chờ câu sau của lão phu nhân. Lão phu nhân vươn tay phủ lên tay Trần thị, vỗ về nàng: "Một biện pháp khác chính là... Để lục tỷ nhi quá kế đến danh nghĩa của ngươi." "A nương!" Trần thị nhịn không được hô nhỏ một tiếng, "Chuyện này, chuyện này..." "Trưởng tức, lục nha đầu là hài tử đáng thương. Hiện giờ nó có ngày lành, lại làm rạng rỡ gia môn Quý phủ chúng ta, ngươi đối với nó còn có thành kiến hay sao?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]