Đại Văn đang thay hắn che ô, thấy công tử nhà mình bị người đánh bèn ném ô, nhào qua ôm lấy Trương Nguyên Hủ: "Trương nhị thiếu gia, ngài điên rồi! Thế nhưng đánh người ở núi Tử Hà!"
"Ta đánh chính là kẻ tiểu nhân không phân xanh đỏ đen trắng miệng nói bậy bạ này!" Trên áo xanh của Trương Nguyên Hủ tất cả đều là bùn, mũ quan vì chạy đều lệch đi treo ở một bên, nước mưa làm xiêm y hắn ướt đẫm toàn bộ, "Trang Thiếu Dung, ngươi không có chứng cứ lại bôi nhọ ta như vậy, có biết hậu quả là gì!"
"Ta bôi nhọ ngươi?" Trang Thiếu Dung chịu một quyền nên cằm sưng đỏ lên, ngã ngồi trên mặt đất. Con đường này đi thông đến sau núi Tử Hà, tuy có trải đá xanh nhưng rốt cuộc là nơi bùn đất, một cú ngã này khiến y phục trắng toàn bộ phủ lên một tầng bùn vàng.
Những thứ này hắn đều bất chấp, "Soạt" một tiếng đứng lên, chỉ vào Trương Nguyên Hủ đang bị Đại Văn áp chế nói: "Khi ngươi làm ra chuyện cực kỳ vô sỉ đến mức này, sao không nghĩ lại hậu quả là gì! Ngươi làm như vậy, tỷ ta sau này làm sao gặp người? Tỷ ấy còn sống được hay không? Mệt ngươi còn là con cháu thánh nhân, đọc sách thánh hiền! Ngươi chính là kẻ súc sinh không bằng cầm thú!"
"Trang Thiếu Dung, ngươi im miệng! Ngươi, ngươi, ngươi ăn nói bừa bãi, ta không có! Ta chưa từng làm qua việc này!" Trương Nguyên Hủ gấp đến độ hốc mắt đều đỏ, "Ta dám thề với Trời, ta không làm loại việc cẩu thả này!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075115/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.