Ngọc Hành cách khá xa, nhảy cũng nhanh nên trên người hắn thật ra không bị bắn trúng bao nhiêu. Hắn nghe nàng nói ra hai chữ 'làm chết'* thì nhướng mày, cảm thấy hai chữ 'làm chết' này hình dung đặc biệt chuẩn xác. 
*làm chết :(作死) là một từ ghép Hán ngữ, nghĩa là tự tìm đường chết. Ở đây, từ này đang được dùng một cách cố ý nên sẽ giữ nguyên theo lối viết của tác giả. 
Đôi mắt đen láy nhìn nàng, chậm rãi "Ừm" một tiếng, dường như có chút ý cười: "Đúng là kết quả chính cô làm chết." Hắn đặt nàng xuống, lại sải bước đi đến lu múc nước. Sau khi bưng nước đến, hắn đỡ nàng nói một câu ngồi ổn rồi cúi người đút nàng mấy ngụm nước. 
Quý Vân Lưu uống nước xong trong đầu càng thêm rõ ràng hơn một chút, nàng đánh giá khắp nơi: "Nơi này là nơi nào?" Lúc chuyển mắt, nàng lại thấy Ngọc Thất đang cởi áo ngoài, ngẩn ra, "Thất gia, hôm nay không phải là đêm trăng tròn." 
"Nơi này hẳn là nơi thợ săn đặt chân trên núi..." Ngọc Hành trả lời câu thứ nhất, nghe được câu thứ hai, quay đầu ngẩn ra một chút, "Hửm?" Rồi sau đó, hắn nhanh chóng phản ứng lại. 
Đêm trăng tròn, chính mình cởi quần áo, là muốn nổi lòng thú tính? Đối với ai? Đối với nàng? 
Mày đen của hắn vặn chặt. Ngọc Hành nhếch môi, âm trầm lộ ra hai hàm răng trắng tuyết, duỗi tay bèn cầm quần áo ném lên người nàng: "Quý Lục, thân thể của cô như vậy còn chưa đủ cho gia gặm!" 
Hắn là đương kim Thất hoàng tử, trong cung mập 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075091/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.