Đêm nay lại là một đêm sao trời sáng ngời. Trong biệt việt hoàng gia núi Tử Hà.
"Thất gia." Tịch Thiện bưng chén cháo tổ yến, đẩy cửa tiến vào. Thấy Ngọc Thất lại khoanh tay đứng sát cửa sổ ngắm trăng, hắn rũ đầu xuống, đặt khay lên bàn, tính toán khẽ lui ra ngoài. Gia nhà mình từ nửa tháng trước tỉnh lại, sau khi một mình ngồi trong phòng cả ngày, lại thường như vậy, mỗi đêm nhìn trăng sáng sao trời, ngẩn ngơ.
Khi Tịch Thiện nâng chân chuẩn bị bước ra, lại nghe thấy giọng của Ngọc Thất: "Đêm qua, người mang Trang Thiếu Dung ra khỏi thôn trang Quý gia chính là Ninh Thạch?"
Tịch Thiện dừng chân, vội tiến lên hai bước nói: "Vâng, là Ninh Thạch."
"Hắn có nói đến biểu tình trên mặt của Quý lục cô nương khi đó hay không?" Ngọc Thất hỏi tiếp, không xoay người, giọng điệu kia cũng lộ ra phần nhiều là cảm giác không chút để ý, dường như chỉ vì vừa lúc nghĩ đến, nên thuận miệng hỏi.
Tịch Thiện trong lòng kinh ngạc, đoán không chuẩn chủ tử nhà mình vì sao đột nhiên sẽ để bụng vị lục cô nương Quý gia kia. Nhưng rốt cuộc không dám chậm trễ, cũng không tự chủ trương, chỉ nói: "Tiểu nhân cũng không rõ ràng, không bằng gọi Ninh Thạch qua rồi hỏi?"
"Ừ."
Chỉ chốc lát sau, Ninh Thạch đã trầm ổn nện bước lại đây. Hắn là người hầu của Ngọc Hành, ở trước mặt Ngọc Thất cũng có thể cầm vũ khí trong tay, đủ thấy sự tín nhiệm của Ngọc Thất đối với hắn.
Thời điểm hai người lại đây, Ngọc Thất đã ngồi sau án thư. Thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-que/1075060/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.