Từ sau khi nuôi Giác Giác, Vệ Lãng liền bắt đầu chú ý đến các loài chim xung quanh, cũng làm quen một vài người bạn cũng nuôi chim.
Mấy ngày trước đây, Vệ Lãng có một người bạn phải đi công tác, nhờ anh nuôi giúp con vẹt mấy ngày. Vệ Lãng nghĩ nhân dịp này có thể giúp Giác Giác tìm hiểu về các loài chim khác, liền vui vẻ đồng ý.
Kết quả anh vừa đem lồng chim vào nhà, liền nhìn thấy Giác Giác như lâm đại địch mà đứng giữa phòng khách.
Giác Giác gần đây tâm huyết dâng trào mà học nấu ăn, trên người luôn đeo một cái tạp dề phấn hồng, muôi canh trong tay giờ trước ngực, tư thế như là tuỳ thời đều có thể phát động tấn công, hai hàng lông mày nhăn tít, khuôn mặt phòng bị hỏi:” Vệ Lãng, trong tay anh cầm cái gì nha?”.
“A?”, thái độ Giác Giác quá kì quái, tinh thần Vệ Lãng nhất thừi còn chưa hồi phục lại, cứ ngốc ngốc mà nhìn tay mình:” A, đây là con vẹt bạn anh nhờ nuôi giùm, chỉ nuôi vài ngày…”.
Anh còn chưa nói hết, Giác Giác liền ném muôi canh “loảng xoảng”, mềm nhũn nhào tới ghế salon, học những phụ nữ điên cuồng trong phim truyền hìn mà hô:” Xong rồi, Vệ Lãng tên phụ tình xuất quỹ rồi.”.
Giác Giác một bên đấm ghế sô pha, một tay chùi đi mấy giọt nước mắt không hề tồn tại, từ khe hở tay nhìn lén Vệ Lãng phản ứng, trong miệng còn tận lực mà rầm rầm rì rì biểu đạt sự bất mãn của mình.
Cậu nói giống như Vệ Lãng vừa làm sự tình mà trời đất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-mong-tay-cho-cu-meo/1302912/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.