Sắc mặt Đình Việt lạnh đến cực điểm, lồng ngực anh phập phồng giận dữ hồi lâu mới thốt ra được một câu: “Cô bớt cợt nhả đi”
“Tôi nói thật đấy”. Hà Phương nhìn thẳng anh: “Cuốn sổ đó có nhiều điều thầm kín của tôi, anh thích thì tôi sẽ vẽ thêm một tấm khác, đảm bảo sắc nét sống động như thật, cho anh tha hồ…”.
Chữ “ngắm” còn chưa kịp nói ra thì Đình Việt đã giơ tay đóng cửa “Rầm” một tiếng. Hà Phương nhìn tấm ván gỗ mục nát ọt ẹp trước mặt đã đóng kín, không nhịn được bật cười.
“Không muốn lấy tấm khác xem thật à? Tấm kia chưa nhìn rõ lắm đâu”.
“…”.
“Tấm đó tôi vẽ tôi năm 18 tuổi”. Giọng Hà Phương có hơi lớn, mấy gian phòng bên cạnh bắt đầu mở cửa ra nghe ngóng, A Văn cũng thò đầu ra, tò mò nhìn về phía bên này. Hà Phương càng tủm tỉm, cố ý hạ thấp giọng: “Lúc đó còn chưa phát triển hết nữa”.
Lần này, bên trong có tiếng người gằn giọng quát ra: “Cô câm miệng”.
“Trả sổ cho tôi. Nếu không tôi hét to cho mọi người biết anh lén xem mấy bức tranh Hentai tôi vẽ”.
“…”
“Tôi đếm đến ba, nếu anh không trả thì tôi sẽ kêu to lên thật đấy”.
“…”
“Một”.
“…”
“Hai…”.
Tiếng “Ba” vừa nói ra khỏi miệng thì cuối cùng cánh cửa cũ nát kia cũng mở ra lần nữa, Đình Việt cầm cuốn sổ nhỏ của cô trên tay, ném thẳng về phía Hà Phương.
Cô nhanh tay bắt lấy, hơi liếc qua đầu mày cau chặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-giau-mot-tam-chan-tinh/2518088/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.