Trong hai ngày cuối cùng ở bản A Tứ, Hà Phương tranh thủ làm thêm bút màu cho lũ trẻ, trong lúc chờ đợi sáp khô sẽ ra sân lật trở đám cá khô phơi trên giàn. 
Cô giáo Lương hôm nay không có tiết, giờ ấy đang tranh thủ nhặt mớ rau cỏ mới hái về để làm cơm trưa cho lũ trẻ. Thấy bóng Hà Phương loay hoay trở cá mới lên tiếng: 
“Ngày mai Phương thích ăn món gì, chị nấu cho em ăn” 
“Em ăn bình thường thôi mà, mọi người đừng tốn kém nấu nướng gì cả, cứ ăn một mâm cơm bình thường như mọi lần, uống mấy chén rượu chia tay là em vui rồi”. 
Cô giáo Lương cười cười: “Làm sao thế được, em về rồi chắc không bao giờ quay lại chỗ này nữa, phải làm mâm cơm chia tay cho đàng hoàng chứ”. 
Hà Phương cũng không muốn tranh cãi mãi vấn đề này, tay cô thoăn thoắt lật mấy con cá hôm trước mấy người bọn họ đã câu từ suối về, cá đã được A Văn làm sạch và ngâm muối, giờ phơi cho lũ trẻ ăn qua mùa đông: “Chị Lương tháng mấy thì về xuôi?”. 
“Chắc sang đầu năm sau, hôm trước chị có gửi đơn xin, nghe nói phòng giáo dục cũng đã xét duyệt rồi, chờ đủ thời gian công tác, có giáo viên mới đến thì chị sẽ đi”. 
“Chắc về rồi cũng sẽ không bao giờ quay trở lại nơi này nữa phải không?” 
Câu hỏi này của Hà Phương như chọc thẳng vào tâm can của cô giáo Lương, trong phút chốc cô giáo Lương bối rối chẳng biết đáp thế nào. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-giau-mot-tam-chan-tinh/2518076/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.