"Ngươi tính xem,chuyện ngày hôm nay ngươi nên cảm tạ ta thế nào đây?" Vừa ra khỏi Thái y cục, Trịnh Hàn Quân liền vươn tay vỗ lên vai Lê Tử Hà cười sởi lởi nói.
Lê Tử Hà nghiêng vai né tránh bàn tay của hắn, cười nhạt nói: "Đa tạ!"
"Đa tạ? Chỉ đơn giản như vậy?" Trịnh Hàn Quân bất đắc dĩ thả tay xuống, mắt trừng lớn y hệt như quả chuông đồng nói: "Món làm ăn này thực sự lỗ vốn rồi. Nè, búp bê sứ, nếu không thì ngươi cùng ta đi ăn một bữa để giảibuồn đi, bản công tử trả tiền."
"Tử Hà chịu ân của công tử, mainày có cơ hội nhất định sẽ báo đáp, sao dám để công tử mời ta dùng cơm." Lê Tử Hà vẫn chỉ cười nhạt nói.
"Vậy được, ngươi mời ta ăn cũngđược, nhìn ngươi chắc là lần đầu tiên xuống núi rồi, chưa biết ở Vân Đôta có chỗ nào có đồ ăn ngon đâu. Hôm nay bản đại gia sẽ dẫn ngươi đihưởng thụ lộc ăn một bữa, bảo đảm sẽ không tốn nhiều bạc của ngươi đâu." Trịnh Hàn Quân phất phất tay, ai mời cũng không quan trọng, quan trọnglà hiếm khi gặp được một người thú vị có thể cùng hắn dạo chơi một lát.
Lê Tử Hà dừng bước lại nói: "Mới vừa rồi xác thực là may nhờ có Trịnh công tử, chỉ là hôm nay Tử Hà còn có chuyện quan trọng, mai này nhất định sẽ có cơ hội gặp lại, đến lúc đó mới thành tâm đáp tạ công tử sau, giờ TửHà xin cáo từ trước."
Lê Tử Hà cười nhẹ rồi ngay lập tức cất bước bỏ đi.
"Nè, nè , nè.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/69080/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.