Vạn An năm thứ chín, cái lưới ta giăng ra đã đến lúc thu về. Đến lúc đóquyền lực tập trung trong tay, ta sẽ không bị bất luận kẻ nào khống chếnữa. Ta sẽ trở thành kẻ thống trị thật sự. Ta không cần sợ hãi, khôngcòn dè chừng, càng không cần ngụy trang.
Năm đó trong cung xuấthiện một người rất thú vị. Chữ của nàng ta rất giống Lê nhi, quan trọngnhất là nàng ta chỉ là y đồng lại dám hạ độc ta. Là thật sự muốn giếtta, hay chỉ thừa dịp giải độc leo lên trên? Đã lâu rồi không ai có thểgợi lên hứng thú của ta. Trong tay ta có thuốc giải độc, cứ để nàng tahạ độc đi.
Thật ra thì còn một cái nguyên nhân khác, kể từ khinàng ta bắt đầu hạ độc, ta thường xuyên thấy Lê nhi. Trước kia, cho dùlà ở trong mơ, nàng cũng không muốn gặp ta. Nhưng mấy ngày kia, nàng như sống sờ sờ trước mặt ta, nàng bảy tuổi, nàng tám tuổi.... nàng mười lăm tuổi ....
Ta giống như trở lại quá khứ, lại cùng nàng đi quamười một năm. Ta nhớ lại lần cuối cùng ôm nàng, đôi tay nàng ôm ta, mộtgiọt nước mắt lạnh lẽo trượt vào cổ ta làm ta đột nhiên bừng tỉnh. Nhìncung Long Toàn trống không ta chỉ cảm thấy cô đơn như tro bụi. Ta nằmxuống, muốn gặp lại nàng, nhưng làm thế nào cũng không ngủ được.
Y đồng kia tên Lê Tử Hà. Ta sai người đi thăm dò thân phận của nàng, chỉtra được nàng là một tên ăn mày, ba năm trước đây bái Thẩm Mặc làm sưphụ.
Nhắc tới Thẩm Mặc, từ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003577/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.