Cỏ thơm như thảm, liễu xanh đong đưa, mùa xuân đã đến, trong hoàng cungtràn ngập không khí mới. Không khí nhuộm đầy sương sớm, gió thoảng hương hoa đều tuyên bố một năm mới đã bắt đầu, niềm hi vọng mới dâng tràn.Điện Thần Lộ nhất thời trở thành sự tồn tại cao quý nhất trong hậu cung, hoàng thượng độc sủng một tháng, không ngừng ban thưởng, cung nữ tháigiám hầu hạ có gần trăm người, trước đình sau viện rực rỡ hoa thơm cỏlạ, hương thơm ngát mũi, bướm lượn khắp nơi.
Mặt đất đầy sứcsống, mặt trời xán lạn, Lê Tử Hà vẫn cảm thấy lạnh. Nàng nằm trên ghếtrong hậu viện, cuộn mình vào áo choàng nhìn hoa tươi đầy viện. Bất chợt có bươm bướm bay đến bên người nàng rồi lại vỗ cánh rời đi. Nàng ngẩngđầu nhìn về phía mặt trời, híp mắt, không chói mắt lại khiến hai mắt đau rát.
Nàng lại nhìn lướt qua các loại hoa cỏ, mỗi ngày nàng sẽđứng ở nơi này hai ba canh giờ, nhìn hết lần này đến lần khác nhưng màchẳng bao giờ tìm được thứ gì hữu dụng. Vân Tấn Ngôn vô cùng cẩn thận,chỉ cần có dược tính, cho dù là hoa, là lá, là cành, đều không được xuất hiện ở hậu viện này. Thức ăn ngày thường cũng vô cùng tỉ mỉ, cung nữtrái phải không rời, một vết nước đọng trong điện Thần Lộ cũng không có. Những vật sắc nhọn lại càng không cần nói đến, thu dọn rất sạch sẽ, mỗi đêm khi ngủ, đều có người đặc biệt đến lấy trâm cài đầu của nàng đi,ngày hôm sau lại đưa đến.
Càng ngày nàng càng không hiểu tâm tưcủa Vân Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003560/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.