Thân thể Diêu nhi run lên, sắc mặt vừa nhu hòa lại rét lạnh. Nàng ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào Lê Tử Hà: "Người! Người là tiểu thư thật sao?"
Lê Tử Hà đau lòng gật đầu lia lịa, cố gắng cười nói: "Vừa nãy không phảiđã nói rồi sao? Ngoài ta ra, còn ai có thể biết được nhiều chuyện về emđến vậy?"
Mắt Diêu nhi lóe lên vẻ do dự, đột nhiên bò xuốnggiường, giày cũng chẳng thèm đi mà giẫm chân lên mặt đất lạnh băng, chạy đến trước tủ đồ bằng tốc độ nhanh nhất. Lê Tử Hà còn chưa kịp phản ứngxem nàng định làm gì đã thấy cánh tay trắng noãn của nàng xuất hiện vếtthương chạy dài, máu tươi nhỏ giọt. Dưới ánh nến, chiếc kéo trên tay kia lóe lên ánh đỏ. "Diêu nhi... Diêu nhi, em làm gì vậy?" Đầu óc Lê Tử Hàtrống rỗng, lao đến bên cạnh Diêu nhi, giơ tay túm lấy cái kéo trên taynàng ném xuống đất. Nhìn tay nàng rỉ máu không ngừng, nước mắt vừa ngừng rơi dù thế nào cũng không thể nén được. Bỗng cảm thấy tay mình được kéo lại, Diêu nhi nhìn mình cười: "Không phải là mơ... Đúng là tiểu thưrồi..."
"Tiểu thư đừng khóc, từ nhỏ Diêu nhi đã không sợ đaurồi..." Lần này đổi lại Diêu nhi lau nước mắt cho Lê Tử Hà, khóe miệngcong lên mãi, "Tiểu thư vừa hỏi em điều gì vậy?"
Lê Tử Hà buộcmình tỉnh táo lại, trái tim như bị người nào đó châm từng cây kim vào,đau đớn âm ỉ. Nàng cất tiếng gọi Duyệt nhi đang đứng ngoài bình phong:"Duyệt nhi, trong điện có hòm thuốc không?"
Duyệt nhi vẫn cònhoảng hốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003518/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.