"Tử Hà, đi mau!" Thấy Ngự Lâm quân sắp đuổi tới nơi, Thẩm Mặc không để ýtới vẻ kinh ngạc trên mặt Lê Tử Hà, ôm lấy nàng giậm bước nhanh chóngrời đi, quay đầu lại thấy Ngự Lâm quân đang đuổi theo nam tử kia, nênkhông phát hiện ra bọn họ. Nhìn sắc trời, Thẩm Mặc không nhiều lời, trởvề Thái y viện luôn.
"Nghỉ ngơi đi." Thẩm Mặc thấy Lê Tử Hà vẫnđang đắm chìm trong mạch suy nghĩ của mình, vươn tay vuốt ve mặt nàng,mỉm cười dịu dàng.
Lê Tử Hà đờ đẫn gật đầu, đi về phòng mình,trong đầu tràn ngập bóng dáng vừa mới xuất hiện kia. Đêm quá khuya, chỉloáng thoáng thấy ông ta mặc trường sam của thái giám, động tác khá mạnh mẽ, có điều không nhìn rõ dung mạo. Nhưng vừa nhìn thấy ông ta, hìnhảnh đầu tiên hiện lên trong đầu chính là Hách công công.
Ông tatừng là thái giám thân cận của Vân Tấn Ngôn, gần như là từ khi Vân TấnNgôn sinh ra đã ở bên hầu hạ rồi. Dĩ nhiên có tài, cũng rất tận tâm hếtlòng với Vân Tấn Ngôn, thái độ ôn hòa mà tâm địa cũng tốt. Khi đó, mỗikhi nàng và Vân Tấn Ngôn ở cùng nhau, ông liền thức thời tìm cơ hội luira. Vân Tấn Ngôn lấy cớ xuất cung cũng do một tay ông ta chịu tráchnhiệm. Vân Tấn Ngôn làm Hoàng đế, dĩ nhiên ông ta cũng thăng quan theo.Trải qua nhiều năm như vậy, nàng đã vô cùng quen thuộc với ông ta, mặcdù không nhìn thấy mặt nhưng Lê Tử Hà gần như có thể xác định, người đóchính xác là Hách công công!
Nhưng lần trước Thẩm Mặc nói Hách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003494/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.