Lê Tử Hà còn chưa kịp đi giày, lời nói của Thẩm Mặc làm cho động tác củanàng dừng lại, ngơ ngác nhìn môi hắn mấp máy, lời nói như bị gió đêmmang đi, không thể lọt vài tai dù chỉ một câu. Tai nàng chỉ có tiếng vivút của gió, cố gắng lắc đầu, trừng mắt nhìn. "Hả?"
Thẩm Mặc vừa mới nói gì vậy? Nói gì vậy..... Không nghe rõ, không thể nghe rõ.....
Thẩm Mặc không thấy rõ vẻ mặt của Lê Tử Hà, chỉ thấy người nàng run lên rồisững lại như bị đả kích. Những lời thốt ra lại càng dè dặt, thậm chí còn ngừng thở, khi đến gần mới phát hiện mặt nàng đã tái nhợt, ánh mắt đờđẫn, còn chưa mở miệng nói tiếp đã bị nàng túm chặt lấy, giọng nói trầmthấp lạnh lẽo: "Người vừa mới nói gì? Người nói lại lần nữa!"của nàng
Thẩm Mặc không ngờ Lê Tử Hà lại phản ứng mạnh như thế, ổn định thân thể củanàng, khẽ nói: "Vừa mới có tin, Nghiên phi chết trong lãnh cung, mũinhọn đều chĩa về phía Phùng đại nhân. Đêm qua ông và phu nhân đã uốngthuốc độc tự vẫn trong phủ."
"Chết..... Chết rồi? Chết..... hếtrồi sao?" Bàn tay túm lấy Thẩm Mặc của nàng càng lúc càng siết chặt,nhìn chằm chằm vào hắn, đôi môi không ngừng run rẩy.
Thẩm Mặcgiật mình, ôm nàng vào lòng, khẽ nói: "Chắc Vân Tấn Ngôn phái người bímật giám thị, vừa mới dùng thuốc đã bị phát hiện. Có điều..... độc tínhquá mạnh, Phùng phu nhân vốn yếu ớt, mất ngay lúc ấy, còn Phùng đại nhân đang hấp hối....."
Lê Tử Hà đột nhiên tránh khỏi lồng ngực ThẩmMặc, vội vã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003484/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.