Nghiên phi vừa nghe vậy liền hăng hái hẳn lên, hai mắt lóe sáng, cười nói: "Lê y đồng có diệu kế gì?"
"Trước tiên Tử Hà có lời muốn hỏi, kính xin nương nương trả lời thành thật."
"Hử? Chuyện gì?"
"Nương nương cho rằng ai có thể ra tay với đứa bé trong bụng Diêu phi?" Lê TửHà hỏi thẳng thừng. Nàng không đoán được, không có nghĩa là Nghiên phicũng đoán không ra.
Nghiên phi nghe Lê Tử Hà hỏi vậy, khóe miệngcong lên thành một nụ cười quỷ dị, khinh thường nói: "Nếu muốn ta nói,đứa bé của Diêu phi, chính là do cô ta ra tay đấy!"
Lê Tử Hà giật mình, còn chưa kịp phản ứng đã buột miệng thắc mắc: "Vì sao?"
"Ha ha, Lê y đồng, sự ngoan tuyệt của nữ tử trong hậu cung này, ngươi không thể nào tưởng tượng được đâu." Nghiên phi che miệng cười khẽ, vừa nãycòn nghiêng người, bây giờ đã ngồi thẳng dậy nói: "Lê y đồng, ta đã coingươi là người mình, cũng không muốn giấu giếm gì cả. Diêu tiện nhân đó, nói đến cùng cũng chỉ là một nha hoàn, dựa vào cái gì mà có thể ngồingang hàng với ta? Huống chi, không tư không sắc, mặc y phục đỏ mà cóthể cho rằng mình phất lên thành phượng hoàng. Nực cười, Hoàng thượngthích loại nữ tử đê tiện như vậy mới là lạ!"
"Nương nương nói đúng." Lê Tử Hà cúi đầu lên tiếng phụ họa.
"Cô ta hết lần này đến lần khác đều không biết điều! Ỷ vào một chút thươnghại của Hoàng thượng mà lại muốn có được nhiều hơn! Lần này cô ta hạichính con của mình, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-dut-to-tinh/2003459/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.