Sáng sớm, sau khi ánh mặt trời màu vàng chiếu vào mắt, Bạch Tĩnh Ny không chút nào che dấu mở ra miệng rộng ách xì một cái.
Quay đầu nhìn về phía bên kia giường, quả nhiên, hắn đã muốn tiêu thất, từ lúc nàng lần đầu tiên ngủ đây, mỗi ngày đều là Khang Húc Trạch dậy sớm hơn nàng, nhất là sau khi hắn muốn nàng, nàng so với ngày thường càng thức dậy muộn hơn, không đúng, nói không thê nói như vậy, phải nói là nàng bắt đầu càng ngày càng thức dậy trễ, mỗi ngày ngủ đến mặt trời đã lên cao mà nàng vẫn chưa rời chiếc giường lớn.
Kì thật không thể nói nàng, mỗi buổi tối hắn đều hại nàng cả đêm không ngủ được, nàng cũng không nghĩ muốn bởi vì không ngủ được mà biến thành tiều tụy mặt bà, đành phải thừa dịp sau khi hắn đi làm ngủ bù.
Ai!...
Không tiếng động thở dài một hơi, khó trách người khia không cho nàng đi làm lại, mỗi ngày ngay cả ứng phó hắn đều cảm thấy cố hết sức, làm sao còn tinh lực mà đi làm?
Ngay tại lúc nàng chuẩn bị rời giường, lỗ tai nghe thấy một đạo thanh âm nũng nịu.
-“Hi! Con dâu, sớm an!”
Nàng theo hướng thanh âm chuyển mặt sang, kinh hách hít một ngụm khí lạnh. Trời ạ, khi nào thì bên giường nàng có một nữ tử thân thể kiều nhỏ xinh đẹp?
Nàng có khuôn mặt nhỏ nhắn, ngũ quan tinh xảo, ánh mắt to mà có thần, trong cóó mâu quang thông minh chớp động, kéo theo cái mũi khéo léo, đôi môi đỏ hồng càng hấp dẫn người chú ý.
Lúc này nàng oai đầu, cười meo meo nhìn nàng, đồng thời còn huy tay nhỏ bé.
-“Ách…ngài hảo” Bạch Tĩnh Ny xấu hổ nuốt nước miếng, theo đối phương vừa mới xưng hô, nàng cũng biết nữ tử xinh đẹp trước mắt này là bà bà chưa từng gặp mặt.
Trời ạ, cùng bà bà lần đầu tiên gặp mặt cư nhiên trong tình huống này, nàng thầm nghĩ tìm một khối đậu hũ đâm đầu vào mà chết đi. ( đâm đầu vào đấy nào có chết, muốn chết đến đây ta giúp, kaka)
Theo bản năng nàng kéo cao chăn trên người, xấu hổ đến nỗi trên người đều đổ mồ hôi, phải biết dưới cái chăn là thân thể trần như nhộng của nàng, nàng cũng không có mặt mũi nào mà xốc chăn lên để thỉnh an ba ba, nàng cho tới bây giờ cũng không phải nữ nhân hào phóng.
Khang mẫu đem ánh mắt trừng lớn, hơi hơi khuynh người xuống bên cạnh nàng, cẩn thận đánh giá chiếc cổ của nàng lộ ở ngoài chăn, đột nhiên chậc chậc ra tiếng. ( ta cảm thấy bà bà này rất chi “đặc biệt”)
-“U…không nghĩ tới đứa con vô dụng của ta ở trước mặt lão bà lại nhiệt tình như vậy, con dâu, hắn ở trên giường có phải thực mãnh hay không?” Khang mẫu nghịch ngợm hướng nàng trừng mắt, ý tứ trêu chọc nồng đậm. ( hô hô, đặc biệt thật)
-“Ách….bá mẫu, ngài, ngài có thể tạm thời đi ra ngoài một chút, để cho con đem quần áo mặc vào?” Nàng rốt cuộc hiểu được vì sao lão công nghe ba mẹ nhà mình về mà thật mất hứng, tác phong làm việc của bà bà quả nhiên khiến nàng suốt đời khó quên.
-“Cái gì bá mẫu, ngươi đều theo con ta kết hôn, nên gọi mẹ.”
Được rồi, nàng sửa miệng –“Mẹ, ngài có thể tạm thời ra ngoài một chút hay không, để cho con mặc quần áo vào?”
-“Mọi người đều là nữ nhân, có cái gì mà xấu hổ?” Khang mẫu đặt mông ngồi xuống giường, cười hì hì đem mặt tiến đến gần mặt nàng –“Ta cũng không rất thích con dâu xấu hổ” nói xong, thình lình vươn tay sờ trước ngực Bạch Tĩnh Ny, nàng không lưu ý liền bị sờ.
Nhất thời, Bạch Tĩnh Ny đỏ mặt giống như tôm nấu chín, nhưng là nàng phản ứng linh mẫn phản thủ đẩy ra cái tay không thành thật của Khang mẫu.
Khang mẫu vuốt cái tay bị đẩy ra, không để ý lắm, còn hướng nàng nhíu mày tặc cười –“Con dâu, con rất được nha”
-“Mẹ….” nàng đỏ mặt ôm chặt ngực. Chờ lão công trở về nàng nhất định phải cáo trạng, nói bà bà phi lễ nàng!
Bất quá nàng thật đúng là bội phục chính mình cho đến bây giờ còn không có té xỉu, nàng hối hận,không nên trêu chọc loại đại nhân vật như Khang Húc Trạch này, nàng xem nhẹ cho dù hắn dễ đối phó, nhưng người nhà của hắn lại rất khó.
-“Oa, con đỏ mặt nha!” Khang mẫu ngạc nhiên sờ sờ mặt của nàng, nhân cơ hội lại sỗ sàng.
-“Mẹ…” một đạo âm thanh hờn giận đánh gãy động tác của Khang mẫu.
Hai người trong phòng ngủ đem ánh mắt nhìn về phía cửa, chỉ thấy Khang Húc Trạch sắc mặt thực thối bước đi tiến vào, hắn tao nhã biến mất hoàn toàn không thấy, trực tiếp đi đến bên giường vươn bàn tay to bắt lấy áo lão mẹ, giống như linh con gà linh nàng đứng lên.
-“Xú tiểu tử, ngươi cư nhiên dám đối ta làm như vậy, có biết hay không mẹ ngươi là lục đẳng huyền đai Taekwondo ( đai đen sáu đẳng),ngươi muốn đánh nhau có phải hay không?”
Tuy rằng đã bị con linh ở trong tay, nhưng Khang mẫu vẫn không buông tay hướng hắn phát ra uy hiếp trí mạng, nếu không phải con nàng có bệnh về thần kinh vận động, nàng đã sớm thưởng cho hắn một cái đá vào khuỷu tay.
-“Nếu ngài không nghĩ làm cho lão bà của tôi, cũng là con dâu của ngài bị dọa chạy, liền chạy nhanh đi ra ngoài đến nơi ngài nên đi cho tôi” Khang Húc Trạch không chút nào lưu tình đem nàng quăng ra khỏi phòng, thuận tiện đóng cửa lại, còn gắt gao khóa luôn.
Tiếp theo vỗ vỗ tay, tức giận tiêu sái về phía giường, ngồi lên giường sau nghiêm túc cẩn thận đánh giá khuôn mặt không biết làm sao của thê tử.
-“Từ giờ trở đi, em cần phải đem thái độ khinh thường lúc trước đối với ta áp dụng lên ba mẹ ta, chỉ cần em cảm thấy khó chịu, sẽ tùy ý mà làm”
-“Anh…anh không đi làm sao?” Bạch Tĩnh Ny có điểm phản ứng chậm, hắn nghiêm túc như vậy thật sự rất ít gặp, không nghĩ tới hắn cư nhiên muốn nàng đề phòng công công bà bà, thật sự là không biết nên khóc hay nên cười.
-“Hôm nay ta nghỉ ngơi, sau thứ bảy chính là hôn lễ của chúng ta, ta tính cùng ba mẹ thảo luận chi tiết hôn lễ, thuận tiện báo cáo với ba tình hình buôn bán nửa năm,cho nên không có chờ em tỉnh lại.”
Hắn hiện tại dùng đầu gối cũng biết, vì sao lão ba đối doanh thu của công ty chưa bao giờ cảm thấy hứng thú lại đột nhiên gọi hắn đến thư phòng báo cáo, khẳng định là để cho lão mẹ quấy rầy Tĩnh Ny.
-“Mẹ vừa mới đối em làm cái gì?”
-“Mẹ anh….em là nói….mẹ…mẹ…mẹ vừa mới….vừa mới…phi lễ bộ ngực của em…” nàng dở khóc dở cười nhìn hắn, nói thật, nàng còn chưa thích ứng được từ xưng hô này.
-“Lão thái bà đáng chết” sắc mặt của Khang Húc Trạch phi thường khó coi thấp giọng mắng.
Đều là do lão ba làm cho lão mẹ hư, ngay cả loại chuyện nhàm chán phi lễ con dâu này cũng đi làm được.
Hắn ôm lấy vai lão bà, cúi đầu ấn một cái hôn ở môi nàng, ôn nhu nói –“Ngoan, trước đi rửa mặt đánh răng, chờ một chút đến nhà ăn tìm ta.”
-“Ân” nàng nghe lời gật đầu.
Thẳng đến khi thân ảnh của nàng biến mất sau cửa phòng tắm, Khang Húc Trạch nắm chặt hai đấm đi ra khỏi phòng.
Xem ra, hắn phải xuất ra đòn sát thủ mới được, bằng không về sau Tĩnh Ny không biết sẽ bị lão mẹ độc thủ bao nhiêu thứ.
Nhà ăn huy hoàng của Khang gia.
Hai phe phái theo mõi bên một phương, một bên là tiểu vợ chồng của Khang Húc Trạch cùng Bạch Tĩnh Ny, phe kia là ba mẹ của Khang Húc Trạch. ( ăn mà như chuẩn bị đánh nhauvậy)
không khí trong nhà ăn gương cung bạt kiếm, liền ngay cả thần kinh thép như Cát Tường và Như Ý cũng cảm giác được, đều nhìn bốn phía tìm đường thoát bảo toàn cái mệnh.
Bạch Tĩnh Ny dưới sự chiếu cố của lão công ăn bữa sáng kiêm bữa trưa, cùng lúc tò mò đánh giá Khang phụ ngồi đối diện, trượng phu nàng cơ hồ chính là phiên bản của Khang phụ,có khác chính là Khang phụ có bộ dáng trung niên, đối phụ tử cơ hồ giống nhau như đúc này, chẳng những bộ dáng giống nhau, ngay cả khí chất cũng giống, khắp nơi đều là tao nhã cùng ngạo mạn, còn có một tia lạnh lùng làm cho người ta không thể thân cận.
Chỉ cần nghĩ đến một ngày nàng sẽ nhìn thấy tuổi trẻ Khang Húc Trạch biến thành vị trung niên nam tử thành thục trước mắt, một loại kích động không thể hiểu nảy lên trong đầu của nàng.
Tương lai sẽ có một người nam nhân cùng nàng cùng nhau chậm rãi biến già, kì thật cũng là một loại hưởng thụ, không phải sao?
-“Sau hôn lễ, hai người lập tức trở về nước ngoài cho tôi” Khang Húc Trạch dẫn đầu đối cha mẹ hạ lệch trục khách.
-“hừ hừ hừ…” Khang mẫu phát ra một trận hừ lạnh, nháy mắt tiếp chiêu cũng phản kích trở về -“ ngươi nằm mơ! Ta và ba ba ngươi không ở nơi này cho đến khi con dâu thay ta sinh một tôn tử, ta sẽ không về!”
-“Phải không?” Khang Húc Trạch giơ lên tao nhã cười –“Nếu như vậy, ba, công ty gần đây rất nhiều việc, người hồi công ty để ý một chút, con chuẩn bị kết hôn xong sẽ mang lão bà đi chu du các nước, hưởng thụ tuần trăng mật một chút, đại khái khoảng mười năm hoặc tám năm sẽ trở về”
Nghĩ muốn cùng hắn đấu, hai người đã già rồi!
-“Hừ hừ hừ” Khang mẫu lại tiếp tục hừ lạnh –“Tốt, ngươi mang theo con dâu ta đi chu du các nước, ta khóa lại toàn bộ tài sản của ngươi, cho ngươi quang mông đi, nhìn ngươi lấy cái gì nuôi con dâu ta”
Đừng quên, chủ tịch công ty vẫn là lão công nàng, người có quyền lực cao nhất vẫnở bên nàng.
Khang Húc Trạch híp mắt lại, Bạch Tĩnh Ny cảm nhận được hắn đang tức giận sâu sắc, sợ hắn cùng ba mẹ nổi bão sẽ chịu thiệt, vội vàng ở dưới bàn nắm lấy tay hắn trấn an.
Quả nhiên, bị tay nhỏ bé của nàng nắm chặt, nồng đậm tức giận bắt đầu tiêu thất, hắn nhẹ nhàng cầm lại tay nhỏ bé của nàng, ánh mắt lợi hại trừng về phía ba mẹ -“Tốt, vậy ngài liền khóa lại tài sản của tôi, tương lai con tôi sinh ra, ngài cũng đừng muốn đến gặp mặt”
Nghĩ muốn làm cứng rắn, đi, ai sợ ai!
Ba một tiếng, Khang mẫu vỗ cái bàn nhảy dựng lên –“Xú tiểu tử, ngươi nghĩ muốn đánh nhau có phải hay không?”
Hoàn toàn không nhìn lão mẹ bạo lực uy hiếp, Khang Húc Trạch buông ra bàn tay nắm chặt nhỏ bé, cái cằm độ cong duyên dáng vừa nhấc –“Lão bà, tiến lên!”
(hahaha, nhà này vui phải biết)
Tinh thông Taekwondo có gì đặc biệt hơn người, lão bà hắn còn tinh thông Không thủ đạo, bà tức ( mẹ chồng – con dâu) quyết đấu không biết ai thua ai thắng.
Bạch Tĩnh Ny buồn cười nâng tay đập hắn một chút. Người này cư nhiên muốn nàng động thủ đánh ba bà,có lầm hay không?
-“Lão bà, em làm chi đánh ta?” hắn ai oán xoa chỗ bị đánh, đau quá.
-“Anh làm sao có thể đối mẹ không lễ phép như vậy?” nàng oán trách liếc mắt hắn.
Nói thật, bà bà này trừ bỏ làm cho nàng có chút xấu hổ, nàng xem ra đến, đối phương không phải người chanh chua, có thể gặp được bà bà khôi hài này kì thực cũng là một chuyện may mắn, trước khi bà bà xuất hiện, nàng còn đoán lên đoán xuống bà bà có thể hay không giống phim truyền hình. Loại lão thái bà có tiền không tốt?
Bỏ qua chuyện phi lễ sang một bên, nếu người ta là bà bà tốt, nàng cũng tự nhiên là con dâu hiếu thuận, nói cách khác, nàng thật sợ bà bà đại nhân sẽ đánh lão công nàng thành tàn phế, xem hành động của nàng, chỉ sợ không phải là hù người.
-“Con dâu, cũng là con ngoan” Khang mẫu mặt đầy tươi cười ngồi vào bên người nàng, kéo tay nàng một chút –“Một chút cũng không giống thằng con không hiểu kính lão, con sẽ hoan nghênh chúng ta ở lại chỗ này cùng con sống hơn mười năm hai mươi năm đi?”
-“Ách…” hơn mười năm hai mươi năm kích thích nàng sẽ chịu được sao? Bạch Tĩnh Ny bắt đầu có chút do dự.
-“Con ngẫm lại xem, kết hôn về sau nhất định sẽ có đứa nhỏ, nữ nhân sau khi sinh đứa nhỏ, trong tháng là chuyện rất lớn, nhất định phải chiếu cố thật tốt, nếu không sẽ có bệnh. Còn có, sinh đứa nhỏ xong còn phải nuôi dưỡng, trẻ nhỏ thật ầm ỹ, một người khẳng định không thể chiếu cố tốt, mời bảo mẫu cũng không yên tâm, từ bà bà ta giúp con chiếu cố tự nhiên là tốt nhất!”
Bạch Tĩnh Ny nhận thức đồng gật đầu.
-“Còn có a, con sau khi sinh một tháng phải vội vàng giảm béo, mỹ dung, đi dạo phố, chỗ nào còn có thời gian chiếu cố con nhỏ nha, cho nên có bà bà này ta ở, chuyện gì con cũng không lo, chỉ cần làm Khang gia thiếu phu nhân ung dung đẹp đẽ là tốt rồi”
Nghe xong lời nói này, do dự của Bạch Tĩnh Ny đều tiêu tan. Bà bà nói đúng nha, trong nhà có bà ở, có thể giúp nàng chiếu cố đứa nhỏ thôi.
Di? Đợi chút, cái gì đứa nhỏ? Nàng hiện tại còn không có đứa nhỏ, làm sao có thể nói đến vấn đề này?
Bất quá nghĩ đến sẽ có một đứa nhỏ của nàng cùng Khang Húc Trạch, Bạch Tĩnh Ny phút chốc đỏ mặt, ánh mắt nháy mắt trở nên ôn nhu, theo bản năng vươn tay đặt tới bụng. Bọn họ cũng không có tránh thai, nói không chừng…nơi này hiện tại có đứa nhỏ đâu.
Chỉ cần nghĩ đến vật nhỏ mềm mại đáng yêu thực có khả năng ngay tại trong cơ thể nàng dựng dục, một loại cảm giác hạnh phúc chưa bao giờ có sinh ra.
-“Lão thái bà, câm miệng cho ta” Khang Húc Trạch thật sự là nghe không nổi nữa, vội vàng ngăn cản lão mẹ đối lão bà tẩy não.
-“Xú tiểu tử, ngươi mới câm miệng cho lão nương!”
Cuối cùng, hội nghị gia đình chấm dứt trong hỗn loạn, Khang Húc Trạch cùng Khang mẫu ầm ỹ thành một đoàn, thỉnh thoảng trong hỗn loạn có tiếng kêu ai oán của Khang Húc Trạch cùng tiếng cười đắc ý của Khang mẫu, mà Bạch Tĩnh Ny cùng Khang phụ thông minh lựa chọn trầm mặc mà chống đỡ. ( hơ hơ, tỉ số 1 – 0 nghiêng về Khang mẫu)
-“Con dâu, con muốn đi đâu?”
Bạch Tĩnh Ny mặc trang phục thích hợp ra ngoài bước xuống lầu, nghênh diện liền gặp được bà bà đại nhân.
Chỉ thấy Khang mẫu mặc quần áo âu phục sắc phấn hồng, trên đầu đội một bộ tóc giả màu vàng, làm cho chính mình giống em bé.
Bạch Tĩnh Ny chỉ cảm thấy đầu đầy hắc tuyến, một nữ nhân sắp năm mươi tuổi đem chính mình làm thành trẻ nhỏ…ông trời!
Nàng cùng vị bà bà này ở chung mới có hai ngày, cũng đã thật sâu hiểu biết tác phong làm việc của bà, xác thực người thường không thể lý giải.
Xả ra một chút tươi cười, nàng ngoan ngoãn trả lời vấn đề của bà bà –“Mẹ, con đi ra ngoài có chút việc”
-“Chuyện gì nha? Muốn hay không ta cùng con đi?” Khang mẫu vẻ mặt tò mò.
-“Không cần, con cùng một bằng hữu hẹn nhau gặp mặt”, trước khi còn không xác định, nàng không muốn cho người khác biết chuyện này.
Khang mẫu bị cự tuyệt lộ ra biểu tình mất mát, mất hứng mếu máo, đem đường tránh ra –“Vậy con sớm trở về một chút nha, đừng quên người của tiệm áo cưới chiều nay sẽ đưa lễ phục đến, con phải về thử quần áo, nếu không hợp thân còn có thời gian sửa chữa”
-“Đã biết, mẹ, con sẽ rất nhanh trở về, lúc về sẽ mang theo chao ngài thích ăn nhất” tuy rằng cùng bà bà mới ở chung hai ngày, nhưng lấy trình độ lưỡi dài của Cát Tường và Như Ý, nàng đã sớm đem sở thích của bà bà thăm dò.
-“Oa, con dâu, ta chỉ biết con là con dâu tốt nhất thế gia, ta yêu con” thu một tiếng, một cái hôn thật to rơi xuống trên gương mặt Bạch Tĩnh Ny.
-“Mẹ, tái kiến”
Hù chết nàng, bà bà này trừ bỏ phi lễ bộ ngực của nàng còn phi lễ hai má của nàng, chuyện này tuyệt đối không thể để cho lão công biết, nói cách khác nhất định sẽ nhấc lên cách mạng gia đình.
Vọt tới trong viện, nàng vội vàng ngồi trên xe March vừa mượn của Lý tẩu, tuy rằng Khang Húc Trạch tặng nàng một chiếc xe Benz cùng lái xe cho nàng, nhưng nàng không thích rêu rao, cho nên mỗi lần đi ra ngoài đều mượn xe Lý tẩu, chính là đi nhờ xe người khác sau đó đáp xe công đến nơi nàng muốn đi.
Xe March dừng tại một bệnh viện khoa phụ sản, đúng vậy, chính là bệnh viện khoa phụ sản, ngày hôm qua nghe bọn họ thảo luận vấn đề đứa nhỏ, nàng mới nhớ đến nguyệt sự tháng này hình như còn chưa có tới, cho nên hôm nay quyết định đến bệnh viện kiểm tra.
Hai giờ sau, nàng nắm trong tay báo cáo kiểm tra, bước nhanh đi trên hành lang.
Nàng mang thai!
Nàng thật sự mang thai!
Tin tức này làm cho nàng kích động đến toàn thân phát run, nàng cho tới bây giờ cũng không biết cảm giác trong thân thể dựng dục một tiểu sinh mệnh chính là cảm giác này.
Cảm giác hạnh phúc không ngừng theo trong cơ thể nàng tràn lan ra bên ngoài, vô biên vô hạn tràn lan.
Nàng nghĩ nhanh một chút nói tin tức tốt này cho lão công, hắn nhất định sẽ thật cao hứng.
Không ngờ, khi trong đầu nàng suy nghĩ diện mạo đứa nhỏ, một nữ nhân không báo động trước ngăn lại đường đi của nàng.
Bạch Tĩnh Ny vội vàng dừng lại cước bộ, ninh mày nhìn nữ nhân có điểm quen mắt trước mắt, sau một lúc lâu mới “a” một tiếng –“Hóa ra là Lạc tiểu thư, đã lâu không thấy”
Đem nàng ngăn lại không phải người khác, chính là Lạc Khả Na tự nhiên xông vào Khang gia, tự xưng là vị hôn thê của Khang Húc Trạch.
Bởi vì mẫu thân nàng vừa mới làm giải phẫu cắt bỏ tử cung, nàng hôm nay đến thăm hỏi, không nghĩ tới lại gặp gỡ tình địch oan gia ngõ hẹp.
Tình địch gặp hết sức đỏ mắt, nàng giận trừng mắt Bạch Tĩnh Ny, từ lỗ mũi hừ ra một tiếng, ngón tay duỗi thẳng chỉ vào nàng.
-“Xú nữ nhân, ta nói cho ngươi, ngươi không cần kiêu ngạo như vậy, Húc Trạch mới không phải thiệt tình muốn kết hôn với ngươi đâu” Xem đối phương vẻ mặt hạnh phúc tươi cười, từ trong lòng nàng không thoải mái, nói cái gì nàng cũng sẽ không cho cô ta hạnh phúc.
Bạch Tĩnh Ny lộ ra một chút cười châm chọc –“lạc tiểu thư, ta có thể lý giải tâm tình cô ngưỡng mộ Húc Trạch nhà chúng ta, cũng liếc mắt có thể nhìn thấy tâm tính của cô ăn không đến nho nên khó chịu, bất qua vô luận hiện tại cô nói gì đó, ta cũng sẽ không so đo với cô, bởi vì loại thủ đoạn ngây thơ, ta không để vào mắt”
Lạc Khả Na không giận phản cười, khẩu khí khinh thường cực kì –“Hừ, ngươi hiện tại dám nói như vậy, nhất định là không biết Húc Trạch bởi vì nguyền rủa mới lấy ngươi, ta đây tốt bụng nói cho ngươi, hắn lấy ngươi là vì bảo trụ tính mạng, không phải vì yêu ngươi.”
Nghe được tin tức Khang Húc Trạch cùng Bạch Tĩnh Ny kết hôn, nàng cực kì không cam lòng, cũng không tin tưởng hắn luôn luôn lãnh ngạo với nữ nhân đột nhiên kết hôn, cho nên tìm không ít tiền mua được người hầu của Khang gia, chấp vá lung tung mới biết được chân tướng sự tình.
Chỉ hận chính mình không thể biết sớm chuyện lời nguyền, bằng không từ tám trăm nam trước nàng đã gả cho Húc Trạch.
Hừ, Bạch Tĩnh Ny bất quá là vận may thôi, nàng sẽ không cho hôn lễ của bọn họ thành công, nếu chính mình không chiếm được, người khác cũng đừng hòng có được!
-“Nguyền rủa?” Bạch Tĩnh Ny mị hí mắt –“Ta là có thể xin hỏi một chút cái gì nguyền rủa?”
-“Xem đi, ngươi quả nhiên là không biết!” Lạc Khả Na đắc ý ngẩng đầu lên –“Ta tốt tâm nói cho ngươi một chút, nam nhân Khang gia từ rất nhiều năm trước bị một vu bà nguyền rủa, cả đời chỉ có thể lấy người nữ nhân đầu tiên cắt đi mái tóc của họ làm vợ, nếu không lấy sẽ chết.”
-“Cô nói cái gì?” Bạch Tĩnh Ny sắc mặt bỗng dưng lạnh lùng, nàng rất dễ dàng đem lời nguyền rủa mà Lạc Khả Na cùng gia quy của Khang gia mà Khang Húc Trạch nói làm một chỗ.
Nàng không phải nói không có thần thánh, sau khi kiến thức năng lực của Sở Thu Lâm, nàng rất khó không tin tưởng thề giới này không có chuyện nguyền rủa cùng vu thuật linh tinh.
Phải không? Hắn là vì sợ chết nên mới lấy nàng sao?
Nguyên bản bởi vì mang thai mà tràn ngập vui sướng giờ khắc này thay bằng trầm như nước, ngưng như băng.
Lạc Khả Na nhìn thấy sắc mặt của nàng đại biến, trong lòng không khỏi cuồng tiếu –“Bạch Tĩnh Ny, ngươi thật đúng là đáng thương, hiện tại mới phát hiện chính mình là kim bài giữ mệnh cho người ta, ngươi xác định Húc Trạch đối ngươi là thật tâm? Có lẽ trong lòng hắn thật bất đắc dĩ, nói không chừng chờ sau khi ngươi gả cho hắn, thái độ của hắn sẽ biến lãnh đạm, nếu ngươi còn có chút ngạo khí, liền thông minh một chút, nhanh chóng rời đi hắn, hahaha…” sau khi nàng nói hết những lời tàn nhẫn, nghênh ngang mà đi.
Bạch Tĩnh Ny hé ra khuôn mặt trắng bệch đứng ở hành lang, mấy bản kết quả kiểm tra rơi lung tung trên mặt đất.
Không biết qua bao lâu, nàng thất hồn lạc phách rời đi bệnh viện, ngồi vào xe, hướng công ty Khang Húc Trạch đi.
Nàng muốn hỏi rõ ràng, chuyện Lạc Khả Na nói có thật hay không?
tuy rằng nàng đã muốn đoán được Lạc Khả Na nói là sự thật, nhưng nàng vẫn muốn nghe chính mồm hắn thừa nhận, nàng không nghĩ chỉ bằng lời nói của nữ nhân muốn cùng nàng thưởng lão công liền định tội hắn.
Nàng để ý không phải tính chân thật của lời nguyền rủa, dù sao thời điểm gả cho hắn nàng đã biết hắn là vì gia quy của Khang gia mà lấy nàng, sau nàng lại gật đầu, là bị sự ôn nhu của hắn làm cho cảm động.
Nàng thật tình để ý, nàng không nghĩ quá Lạc Khả Na nói “khả năng”, hiện tại ngẫm lại, không tuân thủ nguyền rủa sẽ chết! nguyền rủa nghiêm trọng như vậy, có thể hay không làm cho Khang Húc Trạch bức bách không thành liền diễn thâm tình để được tới nàng?
Rất nhanh, nàng đem xe đỗ vào bãi đỗ xe của tập đoàn Khang thị, bước đi trầm trọng tiền vào đại môn tập đoàn Khang thị.
Bởi vì hắn thường xuyên gọi nàng đi bồi ăn bữa trưcó đôi khi còn đem nàng mang về công ty chờ tan tầm, cho nên nhân viên ở đây cơ hồ đều biết nàng là lão bà của Khang Húc Trạch, nhất là bảo vệ đại sảnh cùng với tiểu thư phụ trách tiếp đãi, cho nên không ai dám ngăn cản nàng, quầy tiểu thư vội vàng cầm điện thoại thông báo cho thư kí tổng tài biết tin tức nàng tới.
Bạch Tĩnh Ny đi vào thang máy chuyên dụng như vào chỗ không người, sau khi nhấn vào mật mã hắn đưa cho nàng, thang máy rất nhanh liền khóa lại.
Ấn hạ nút đi tầng cao nhất, thang máy nhanh chóng đi lên, không dừng lại.
Nàng đi ra thang máy, thư kí Khang Húc Trạch liền đón tiếp, thư kí anh tuấn ân cần hỏi –“Khang phu nhân, hôm nay sao đến sớm như vậy, còn chưa tới thời gian ăn trưa đâu”
-“Khang tiên sinh ở đây sao?” nàng lạnh lùng hỏi.
-“Ở, tôi vừa mới thông báo, mời ngài vào” thư kí đẩy ra đại môn phòng tổng tài, cung kính mời nàng tiến vào.
Bạch Tĩnh Ny hé mặt cười đi vào, Khang Húc Trạch nghênh diện đã đi tới, mặt đầy tươi cười ôm lấy nàng.
-“Lão bà, hôm nay như thế nào đến sớm vậy, sớm như vậy đến xem ta?” hắn nói, ôm thắt lưng của nàng tính đưa đến sô pha ngồi.
Nhưng thái độ của nàng khác thường đẩy hắn ra, hành động này làm cho hắn ngẩn ra.
-“Lão bà, em làm sao vậy? di? Sắc mặt của em giống như không tốt lắm, có phải hay không sinh bệnh?” hắn quan tâm nâng tay sờ trán của nàng.
Không nghĩ tới nàng lại đẩy hắn ra.
Vẻ mặt nghi hoặc hiện lên mặt hắn –“Lão bà, rốt cuộc phát sinh chuyện gì? Sao em là lạ?”
Bạch Tĩnh Ny tâm tình phức tạp đánh giá hắn, hắn quan tâm có phải hay không giả vờ? làm sao bây giờ? Tâm tình nàng hảo loạn, cái gì cũng không nhìn ra.
Hít sâu một hơi, nhắm mắt lại, lại chậm rãi mở ra, ý đồ bình tĩnh lại cảm xúc, nàng tận lực bình tĩnh mở miệng –“Tôi hỏi anh, anh lấy tôi có phải là cùng lời nguyền có liên quan?”
Hắn đương nhiên trả lời –“Đúng vậy, ta không phải đã sớm nói qua với em sao? Gia quy Khang gia chính là quy định như vậy”
Nàng lắc đầu –“Không, anh không nói qua với tôi, anh chính là chỉ nói đó là gia quy Khang gia, cho tới bây giờ cũng không nói chuyện nguyền rủa”
Nghe hắn thừa nhận, nàng chỉ cảm thấy trong lòng thật đau.
-“Kia có cái gì không giống với, chúng ta hiện tại không phải đều kết hôn?” hắn vẫn không biết này có gì bất đồng, kia chỉ là bọn họ nhận thức, mặc kệ là quy định hay là nguyền rủa, đều không có ý nghĩa.
Không giống với! gia quy sẽ không chết, nguyền rủa sẽ chết, bởi vì sợ chết nên chuyện gì cũng có thể làm ra, thậm chí…thậm chí là giả bộ yêu một người, cũng không quan hệ….
Nàng cố nén đau lòng lại hỏi –“Nguyền rủa này có phải hay không liên quan đến sinh mệnh của anh, bởi vì sau khi anh thành niên, nữ nhân đầu tiên cắt đi mái tóc anh anh nhất định phải cưới, nếu không cưới anh sẽ chết?”
Khang Húc Trạch bắt đầu phát hiện nàng có chút không thích hợp, nhưng vẫn không xác định được vấn đề mấu chốt ở đâu, chỉ có thể tìm kiếm sắc mặt của nàng cẩn thận hỏi –“Nói thực ra, ta không biết có thể hay không không lấy em mà chết, nhưng là trong lịch đại của Khang gia tới nay, nam nhân không tuân thủ gia quy này đều chết”
Hít vào, bật hơi, lại hít vào, lại bật hơi….
Thật sâu tuần hoàn sau, Bạch Tĩnh Ny lộ ra một chút sáng lạn cười không chân thành –“Hảo, tôi đã biết, anh làm việc đi, tôi về nhà, mẹ còn chờ tôi về nhà mua chao đâu” nói xong, nàng không có liếc hắn một cái xoay người rời đi.
Nàng đi rất nhanh, cước bộ thật vội, nóng lòng rời đi nơi này, nóng lòng muốn rời đi nam nhân nàng yêu.
Tuy rằng thời điểm hắn cường thú nàng, nàng cũng đã biết hắn là xuất phát từ mục đích nào đó, nhưng lúc này nghe được chính miệng hắn thừa nhận lại làm cho lòng nàng càng thêm chua xót, tâm vẫn không chịu khống chế run run.
Hắn còn xem qua các nam nhân Khang gia khác, vì không tuân thủ lời nguyền mà chết, cho nên hắn nhất định sẽ tuân thủ, nhất định sẽ tuân thủ…
Nàng cảm thấy chính mình thật bi ai, cái loại bi ai thật sâu này làm cho ngay cả rớt nước mắt nàng cũng không rớt được.
Nếu nàng vẫn là Bạch Tĩnh Ny trước kia thì có bao nhiêu tốt, khi đó sẽ hung hăng đá hắn một cái, tát hắn một cái rồi nghênh ngang mà đi, từ nay về sau mặc kệ hắn sống chết.
Nhưng hiện tại không được, hắn nói, nam nhân Khang gia không có tuân thủ gia quy này đều chết hết, cái này nói lên, nếu nàng không lấy hắn, hắn sẽ chết.
Nàng đã sớm yêu hắn, như thế nào nhẫn tâm nhìn hắn chết?
cho nên nàng chỉ có thể ở lại, nhìn hắn, nhìn hắn hảo hảo còn sống, có lẽ có thể nhìn thấy hắn dần dần đối nàng lãnh đạm, cỡ nào buồn cười!
Tâm, lạnh đến mức tận cùng, một chút một chút chết đi.
Từ trước hắn ở bên tai nói yêu ngữ, hiện tại nhớ lại thấy cỡ nào châm chọc, này là thật sao?
Cứ như vậy đi, nàng nói cho chính mình, ít nhất làm Khang phu nhân còn có thể ở bên người hắn.
-“Lão bà, em…” Khang Húc Trạch đang muốn đuổi theo xem rốt cuộc nàng làm sao vậy thì điện thoại văn phòng lại vang lên.
Cát Tường cầm lấy điện thoại nói hai câu, giương giọng nói –“Thiếu gia, Tề tổng ở Đại Vĩ thực nghiệp tìm ngài”
Hắn đành phải dừng lại cước bộ quay về bàn làm việc. Sinh ý cùng Đại Vĩ thực nghiệp đã muốn nói chuyện từ lâu, hắn không thể không tiếp điện thoại.
Nếu nàng đối chuyện này tâm còn nghi vấn lo, trễ một chút hắn sẽ cùng nàng giải thích.