17
Buổi tối, tiểu đạo sĩ và bé thỏ ôm nhau ngủ.
Lúc nửa đêm, tiểu đạo sĩ có cảm giác vật gì cưng cứng đang chọc vào người mình.
Mở mắt ra, hắn thấy khuôn mặt đỏ bừng của bé thỏ, miệng còn kêu ư ử.
Tiểu đạo sĩ kinh hãi, bé thỏ đang bị gì.... Đây là.... phát tình sao? Bé thỏ mắt mơ màng, bên trong tràn đầy sương mù.
Cả người tiểu đạo sĩ run lên, dường như đã hiểu được sự việc.
Bé thỏ: “Thanh Trúc, tôi khó chịu lắm~”
Tiểu đạo sĩ: “Hay là.... để tôi giúp cậu?”
Bé thỏ: “Giúp thế nào?”
Tiểu đạo sĩ mò tay xuống thăm dò, chạm vào được vật đang cương cứng, hắn bắt đầu dịu dàng xoa.
Bé thỏ thả lỏng vùi đầu vào lồng ngực tiểu đạo sĩ, cảm giác thoải mái dần lan ra.
18.
Buổi sáng lúc rời giường, bé thỏ kiên quyết không chịu ngồi dậy.
Tiểu đạo sĩ: “Mau dậy thôi, sắp muộn bài học buổi sáng rồi.”
Bé thỏ: “Cậu xoa xoa giống như tối hôm qua cho tôi đi, xoa xong dậy liền.”
Tiểu đạo sĩ đỏ mặt, bỏ lại bé thỏ trong phòng, một mình ra sân dự bài học buổi sáng.
Bé thỏ đến muộn, bị sư thúc phạt đứng. Cái miệng nhỏ cứ chu lên, vẻ mặt u oán nhìn chằm chằm tiểu đạo sĩ.
Tiểu đạo sĩ vẫn cúi đầu đọc sách, vẻ mặt thương xót đọc ‘Gia đạo kinh’, bìa ngoài cuốn sách đã bị hắn nắm chặt đến nhăn nheo.
Học được một lát, bé thỏ đột nhiên sốt cao, muốn xin về nghỉ ngơi.
Sư phụ bảo tiểu đạo sĩ đưa cậu về phòng nằm.
Trong phòng,
Tiểu đạo sĩ căng thẳng: “Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-ca-rot-thanh-mieng-a/3900980/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.