Trà đã nguội cả rồi nhưng Thư Hương đang khát.
Giá như mấy ngày trước đây, nàng nhất định sẽ bưng ba chén trà uống cạn rồi, nhưng bây giờ thì không.
Bây giờ thì nàng đã “lớn” rồi.
Bây giờ đối với mọi việc, nàng đã cẩn thận hơn trước.
Nàng cần phải xem ba chén trà đó có độc hay không.
Muốn biết trà có độc hay không, những kẻ giang hồ lão luyện đều dễ dàng ngó thấy.
Nàng cần gọi Lữ Ngọc Hồ.
Nhưng khi nàng quay lại thì thấy hắn đứng nhìn cánh cửa trân trân.
Nàng hỏi :
- Làm gì mà đứng đớ ra đó? Phát hiện cái gì mới nữa à?
Lữ Ngọc Hồ ngẩng lên nhìn nàng rồi nhìn cánh cửa, hắn bật cười nói :
- Tôi đang nghĩ đến một chuyện ngồ ngộ.
Thư Hương hỏi :
- Chuyện gì?
Lữ Ngọc Hồ đáp :
- Tôi nghĩ giá như cánh cửa đừng mở ra được, tôi với cô bị giam trong này suốt đời chắc là vui lắm.
Thư Hương nguýt dài :
- Thì ra anh cũng là thứ chẳng ra gì đâu.
Lữ Ngọc Hồ cười :
- Đàn ông có mấy người ra gì đâu.
Thư Hương hỏi :
- Tôi có nói với anh là trước kia tôi định chọn anh làm chồng?
Lữ Ngọc Hồ gật đầu :
- Cô có nói rồi.
Thư Hương hỏi :
- Sau đó, tôi có nói với anh là tôi đã bỏ ý định ấy?
Lữ Ngọc Hồ gật đầu :
- Có nói.
Thư Hương nói :
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cat-bui-giang-ho/2160061/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.