Một ngày trước khi tôi xuống tay với thằng Nghĩa, tôi đã gặp mộtngười mà chẳng ai có thể ngờ đến được. Người tôi phó thác hết tráchnhiệm chăm sóc Hoàng Mai và cũng từng là kẻ thù số một của tôi lúctrước. Đó chính là thằng Vũ.
Trong lúc tôi còn đang ngồi nhà cay cú cái vụ thằng Nghĩa phá phanhxe của tôi thì chuông cổng bỗng vang lên. Lúc đầu tôi hơi sợ vì ngườiđang đứng ngoài cổng đội nón kết lụp xụp, còn bịt cả khẩu trang làm tôihơi liên tưởng đến mấy thằng xã hội đen chuyên đi đâm thuê chém mướnđược thằng Nghĩa thuê đến đây để giết tôi cũng nên.
Như giải đáp thắc mắc của tôi, người đứng ngoài cổng đó nói khe khẽ:
-Tao Vũ đây, mở cổng cho tao đi!
-Ủa mày hả, sao tìm được nhà tao?
-Mở cửa trước đi, ở ngoài nói không tiện.
Nó vừa nói vừa nhìn dáo dác xung quanh nơi như sợ có người theo dõi.
Tôi biết ý nên lật đật chạy ra mở cổng cho nó vào ngay, vì xét ra thì thằng Vũ với tôi chẳng còn tý ân oán nào nữa cả. Tôi và nó đã giảiquyết sòng phẳng từ lâu, Hoàng Mai tôi cũng đã buông bỏ để nó có thểtoàn tâm làm lại con người tốt. Vả lại tôi với nó không gặp mặt đã lâu,nay nó chủ động tìm đến tôi thì ắt hẳn phải có chuyện hệ trọng lắm.
Vừa ngồi xuống ghê sô pha, tôi vào đề ngay:
-Sao mày biết nhà tao vậy?
-Hoàng Mai cho tao biết đó!
-Hoàng Mai? Thế mày đến đây tìm tao có việc gì?
-Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/2224662/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.