🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đa số mấy thằng sống trong xóm của Huy đô đều là đàn em của anh nó.Nhưng Huy đô cũng coi như là cầm đầu băng đó rồi nên tụi trong xóm cũnggọi nó bằng đại ca luôn. Mà gọi thì gọi vậy thôi nhưng thằng Huy khôngđược phép dẫn quá nhiều đàn em khi không được anh nó cho phép. Vả lại nó chỉ được dắt những thằng mới gia nhập băng để học hỏi chứ còn mấy thằng cốt cán của anh nó thì chưa được quyền đụng đến. Cho nên đi cạnh nó chỉ có mấy thằng choai choai mới lớn như thằng Bình và thằng Tú thôi.



Chúng tôi đến chỗ của nó vào đầu giờ chiều. Thường thì giờ này mấyđứa trong xóm nó đã ra ngoài sân cát đá banh cả rồi. Cho nên chúng tôira thằng sân banh luôn không vào xóm nữa. Phần đông dân ở đây toàn làdân lao động, học sinh nghèo nên ít đứa nào có tiền đá sân nhân tạo lắm, chỉ có độc nhất cái sân cát ở đây để đá banh mỗi buổi chiều thôi.



Đó cũng chính là cái sân tôi với đám thằng Huy đá banh lúc trước. Nơi mà tôi đã đá trái banh văng vào đầu Ngọc Lan khi em đang chạy trênđường. Giờ thì nó đã được mấy đứa ở đây giăng lưới che chắn rồi nhưngtôi vẫn mãi nhớ đến cái kỉ niệm ấy, trên đường đi tôi cứ cười miết làmNgọc Lan thắc mắc:



-Nè, làm gì mà cười vui vậy?



-Hì, thì nhớ đến cái lúc mà Phong đá banh trúng đầu Lan ấy mà!



-Trùi, vậy mà còn cười vui được! Chắc lúc đó Phong hả hê lắm phải không?



-Đâu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/2224642/chuong-87.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cappuccino
Chương 87
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.