Thực ra việc nhờ Lan với Ngọc mặc đồ thế này cũng chỉ là kế hoạch dựphòng của thằng Toàn mà thôi. Cái cốt là để ngắm Lam Ngọc xem như thếnào chứ chắc gì phải dùng kế hoạch đó với tụi thằng Huy. Nhưng mà cũngchưa chắc ăn là mời tụi nó đi liền được bởi vì trường của tụi nó cũng tổ chức cắm trại giống bọn tôi cho nên cứ dự phòng trước cho mọi chuyệnđã.
Đường đến nhà của thằng Huy cũng không xa mấy, nhưng qua nhiều khúccua nên bọn tôi cũng đâm ngán. Hôm nay đáng lẽ ra bọn nó phải đi học ấychứ nhưng mà vừa nãy lúc tôi gọi thì nó bảo là nó cúp học đi chơi điệntử, cũng may là tôi dặn nó ở nhà chờ bọn tôi đến chứ nếu không thì coinhư công cốc rồi.
Chừng gần 10 phút đi bằng xe đạp, bọn tôi cũng đến trước cổng nhà nó. Tôi ngoặc miệng quát lớn:
-Ới Huy ơi, tụi tao tới rồi nè!
-Ờ, chờ tý!
Chốc sau đã nghe tiếng dép lẹp xẹp của nó:
-Tui bây làm gì mà qua nhà tao đông vậy?
-Hề hề, thì nhờ chút chuyện ấy mà! Vào nhà đi hẳn nói!
Tôi cười hiểm đây lưng nó vào nhà.
Nhà của thằng Huy thì không có ghế số pha, chỉ có cái bàn xếp tròndùng để tiếp khách nên bọn tôi ngồi quay quần bên cái bàn đó nói chuyệnvới nó:
-Đây, hôm nay tụi tao tới nhờ mày một xíu việc thôi!
-Việc gì nói đi, tao còn có kèo chơi điện tử nữa!
-Rồi, vào đề luôn! Tụi tao tính nhờ mày với thằng Bình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/2224630/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.