[Max cười giòn] Hê hê, đây là chương đầu tiên trong lịch post mới của Max đấy, cùng tận hưởng nhé.
Vừa mở cửa nhà Hoàng Mai, tôi chợt hãi hùng bới cảnh tượng trước mắtmình, tất cả đồ đạc trong nhà đều bị đập phá tan hoang, rối tung cả lên, không còn cái gì là còn nguyên vẹn cả. Chắc có lẽ ba của Mai về kiếmtiền, không thấy ai hết nên tức tối đập đồ đây mà.
Hoàng Mai bây giờ cứ đứng thừ người ra đấy, lấy tay che miệng mà nước mắt cứ rưng rưng. Một lúc lâu sau không kiếm chế được nữa, em ngã bệchra sàn nhà mà khóc nức nở. Tôi cảm thấy xót lắm, bạn có tưởng tượng được không, khi mà bạn vừa về đến nhà đã thấy tổ ấm hạnh phúc của bạn bị phá nát như thế, bạn sẽ làm gì? Khóc, gào thét, đau khổ cùng cực, tất cảHoàng Mai đều phải gánh hết, em ôm trọn những đau khổ cùng cực của conngười vào lòng mình rồi bật ra thành tiếng khóc thống thiết, đau đớn đến tái tê.
Em vẫn ngồi đấy, khóc tức tửi, tôi vội ngồi xuống ôm em vào lòng màcăm tức nhìn cảnh tan hoang trước mắt mình. Sao ông ấy lại đối xử vớigia đình mình thế chứ? Nhẫn tâm phá nát tổ ấm yêu dấu của mình hay sao?Hoàng Mai ơi, sao em lại khổ đến thế kia chứ? Thương em quá.
-Mai à, đừng khóc nữa! Tụi mình vào thu xếp đồ đi!
-Um…hức!
Tôi dìu em vào phòng soạn hành lý, may mà cửa phòng em đã khoá nênông ấy không vào trong được, nếu không chắc sẽ còn tan hoang hơn nữa.Thiết nghĩ, một ngày nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cappuccino/115294/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.