edit: socfsk 
Hàn Lăng Sa vừa leo lên giường nằm ngủ liền ngủ thẳng đến năm giờ chiều. Lúc cô tỉnh lại, đầu óc có chút choáng váng, nằm trên giường mở mắt một lát mới ngồi dậy. 
“Đã dậy rồi sao?” Lâm Tiếu vốn đang ngồi trên giường lên mạng, nghe có tiếng động lập tức dời mắt khỏi mà hình máy tính, “Tớ còn tưởng cậu sẽ ngủ thẳng đến ngày mai cơ. Vậy bữa tối của chúng ta thế nào đây?” 
“Cậu chỉ nhớ đến ăn uống thôi, cũng không sợ biến thành heo à? !” Hàn Lăng Sa vừa thay quần áo vừa cười mắng. 
Lâm Tiếu cũng cười hì hì từ giường leo xuống, “Dù sao tớ cũng chưa vội gả ra ngoài… không giống như người khác… Ha ha ha… Theo tốc độ này, khai giảng học kì sau có phải sẽ mang theo đứa bé tới không nhỉ?” 
“Nào có chuyện đó cơ chứ!” Hàn Lăng Sa tức giận, “Những điều này không thể nói lung tung nha, cậu không nhìn thấy ánh mắt kia của mẹ anh ấy đâu… Thật sự là hận không thể để cho hai chúng tớ kết hôn ngay ngày mai luôn.” 
“Ơ, phát triển đến mức gặp ba mẹ rồi cơ à?” Lâm Tiếu cười nhạo, “Nói thật, tớ thật sự cảm thấy tốc độ của Cố đoàn trưởng nhà cậu cũng quá nhanh rồi… Haz… Lúc hai người này nọ có dùng biện pháp gì không?” 
“Không có…” Hàn Lăng Sa yên lặng một chút, mở miệng nói, trong giọng nói có chút không xác định, “Sẽ không có chuyện gì đâu… sẽ không đúng lúc như vậy…” 
“Cậu!” Lâm Tiếu day day trán cô, “Cậu chỉ mới có hai mươi tuổi, mới năm hai đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-xin-bao-nuoi/1226286/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.