"Được rồi, đừng nghe nữa, ngày mai còn phải dậy sớm đấy, ngủ đi." Bài hát vừa kết thúc, Lâm Vãn Chiếu liền đem tai nghe kéo xuống, để qua bên cạnh Dụ Tình Không.
Dụ Tình Không có chút ngây người, chưa kịp phản ứng, chẳng qua là nhìn nàng.
"Thế nào, tiểu bảo bảo muốn ta hôn một cái mới chịu ngủ sao?" Lâm Vãn Chiếu nói, đuôi lông mày hất lên, hai tay chống tại bên người nàng, nhịp tim bắt đầu nhanh.
Dụ Tình Không nghe xong, nhẹ nhàng ho một tiếng, đem mặt chuyển qua một bên: "Ngủ đi."
"Hảo a, ngủ ngon." Lâm Vãn Chiếu cười cười, sau đó thật sự lật người lại, kéo lên túi ngủ.
Dụ Tình Không nghiêng đầu nhìn Lâm Vãn Chiếu đã rút người vào túi ngủ, nhắm mắt lại: "Ngủ ngon."
Nhưng mà, trong đầu nàng vẫn cứ ngổn ngang rối loạn, phải vất vả lắm mới ngủ được. Vì vậy suốt cả đêm, Dụ Tình Không ngủ không được tốt lắm, cơ hồ là luôn ở vào trạng nửa mê nửa tỉnh.
Đang mộng mị, Dụ Tình Không lại nháy mắt, hốt hoảng mở hai mắt ra, nắm tay đập vào bên người, trái tim kịch liệt nhảy lên, chỉ cảm thấy mình sắp phải chết. Hình như nàng lại mơ tới thứ mình không muốn mơ thấy nhất, một số việc tưởng như đã phủ bụi dưới đáy lòng lại trỗi dậy.
Hô hấp dần dần bình phục, Dụ Tình Không nhắm lại hai mắt, lúc này mới ý thức được bên cạnh có người đang đẩy chính mình, gọi tên của mình.
Quay đầu, gương mặt lo lắng của Lâm Vãn Chiếu liền ánh vào đáy mắt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-qua-quyen-ru/969761/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.