Lâm Tuệ trên đường về nhà cứ có cảm giác ai theo sau.
Bất ngờ cô ta quay lại.Một bàn nhanh chóng bịt miệng cô ta .Sau đó kéo vào chỗ vắng.
Ả ta hết sức chống cự.Tới khi bị kéo đến một ngôi nhà hoang.
Một bóng người cao ráo đứng xoay mặt với cô ta.Hai bên là các đàn em hung tợn trên người đều chạm trổ chi chiết.
Lâm Tuệ: "ư... bỏ ra Anh là ai.Theo dõi tôi có mục đích gì nói."
Người đàn ông với bộ vest đen kia quay lại nhìn cô: "Đã lâu không gặp."
"Anh..Phổ Hưng! .." giọng Lâm Tuệ yếu ớt có chút run sợ.
Tên Phổ Hưng này mài chau lại:" Cô đúng là biết cách trốn đó.Không ngờ lại chạy tới Cảng Châu.Nơi xa xôi như vậy . Chả trách tôi phái nhiều người mà không tìm ra."
"Anh Hưng tôi không có phải là đang trốn anh.Chỉ là ở chỗ cũ làm ăn không tốt nên mới chuyển đến chỗ mới thôi."Lâm Tuệ tay chân run rẩy đáp.
Phổ Hưng:" Vậy sao? Vậy cô nói xem khi nào tôi mới lấy được tiền đây."
A Hủ~tên đàn em của hắn hung hăng cầm dao cứa nhẹ vào người nó.
"Không đừng mà.Anh Hưng tôi xin anh.Anh tha cho tôi đi! tiền tôi nợ anh tôi nhất định sẽ trả mà."
Phổ Hưng:" Vậy khi nào có tiền mới nói đi. A Hủ!"
\*Dạ đại ca\*.
Lâm Tuệ:"không đừng mà..Tôi đang có thai các người giết tôi.Một trong các người sẽ bị cảnh sát tra ra chết rất thê thảm."
Phổ Hưng:" Nghe cũng có lý nhở . Nhưng quan trọng cái thai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-muon-cuoi/2333093/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.