Chương trước
Chương sau
"Tử Quân! ....Tử Quân....!".

Tiếng gọi mơ màng trong mơ của anh.Anh liên tục gọi tên vợ mình.Các bác sĩ cho biết, hiện tại  tình trạng anh không  mấy khả quan , sốt rất cao hơn nữa não bộ trước đây từng bị tổn thương đang trong tình trạng xuất huyết . Trường hợp của anh bây giờ có lẽ phải chờ điều kì diệu đến.

  Ngoài bệnh viện , Dịp Thiếu  vô cùng lo lắng .

     \-" Bác sĩ ,cậu ta sao rồi bác sĩ!."

"Tôi rất buồn vì phải nói với anh.Anh ta bị xuất huyết não rất nghiêm trọng e rằng khó qua khỏi đêm nay.Anh cũng nên chuẩn bị đi."

    Dịp Thiếu nghe đến đây tay chân bủn rủn.
"Bác sĩ ,ông cứu cậu ấy đi .Ông muốn bao nhiêu tiền cũng được.Xin ông đó ."Giọng nói yếu ớt cuối cùng phát ra.

"Xin lỗi anh.Chuyện nên làm  .Chúng tôi, đã làm hết rồi.Thật tình,xin lỗi!.Có điều trong lúc hôn mê anh ta có gọi tên một người...Tử Quân gì đó , không biết chuyện này có giúp ích gì không.Nếu đó là, người nhà thì anh nên gọi người đó đến cho anh ta gặp mặt may mắn thì điều kì diệu sẽ  đến."

Dịp Thiếu suy sụp hoàn toàn.Anh lao nhanh đến phòng bệnh.

"Nại Hà  cậu phải cố gắng lên.Phải rồi cậu muốn tìm Tử Quân đúng không .Tôi tìm giúp cậu , cậu mở mắt ra nhìn tôi đi có được không.Đừng nằm im thế mà.Cậu có nghe tôi nói không."

   \-"Tử Quân .....!"

"Được cậu chờ tôi ,tôi tìm Tử Quân giúp cậu."

Ở một khách sạn nọ~

"Em yêu biểu hiện của em cũng không tệ . Đã đá hòn đá cản chân của mình bao lâu nay. Mà anh cũng rất tò mò,em làm cách nào khiến người phụ nữ kiên cường đó ,bỏ đi không từ biệt như vậy....hả.Em thật lợi ,anh phục em luôn."

Lâm Tuệ :"Đâu có gì khó.Anh cũng biết nhược điểm của phụ nữ rồi đó.Chỉ cần người đàn ông họ yêu nói không cần họ.Thì lập tức sẽ giống như một con rùa nhỏ cụt đầu vào mai trốn mất."

"Còn về phần Cố Nại Hà thì sao.Em tính sao về phần cậu ta .Anh thấy rất khó chịu với nhân tình cũ  của em .Em mau giải quyết cậu ta đi."

  "Được rồi anh yêu.!Chẳng phải em đang làm sao."

   \- "Em có làm gì đâu."

"Nghe nói,anh ta vì người phụ nữ anh ta yêu mà đau lòng đến nỗi xuất huyết não.Sắp chết rồi! Mà nếu may  mắn sống sót thì cũng còn nửa cái mạng. Cả đời Phế nhân thôi."

    \-"Em không lưu luyến chút tình cũ sao.Em nhẫn tâm quá rồi."

  Lâm Tuệ :" Ban đầu tiếp cận anh ta .Chỉ là muốn lợi dụng anh ta trải đường cho công ty của chúng ta mà thôi.Mà anh xem anh ta có chịu hợp tác đâu."

  \-" Thế nên em mới cho người đến anh ta quậy công ty .Sau đó,dựng lên vụ bắt cóc dụ anh ta đến.Tiếp đến là cho người đánh vào đầu anh ta cho đến chết."

  "Anh chỉ nói đúng được phân nửa thôi.Em chỉ làm cho ta anh ta mất trí tạm thời thôi.Nhưng anh cũng được coi là một kì tích có thể nhớ lại hơn nữa còn tìm về nhà mình.Dù trở về thì sao, mấy năm nay công ty anh bị chúng ta thu mua hết một nửa rồi.Anh ta căn bản không còn khả năng vựt dậy nữa."

Nói xong ,Lâm Tuệ mặc lại quần áo bước khỏi phòng.

"Em yêu em đi, đâu vậy.
"
   \-" Đi xem xem,bộ dạng của kẻ thất bại sẽ như thế nào."

  Haha

  

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.