Túc Duy An nhìn thấy tác phẩm của mình xếp cuối cùng, tranh cậu vẽ là trang phục ca hát. Trên màn hình thu nhỏ có thể nhìn thấy bức tranh mang tông chủ yếu là hồng tím, đó là gam màu cậu đặc biệt tạo ra cho nhân vật.
Bắt đầu chiếu lên từ bức vẽ số 1, đa số các các bức phía trước đều là những quần áo và váy kiểu dáng rộng rãi, vì là bản vẽ đầu tiên nên họa tiết cũng không quá phức tạp.
Đàm Tự hơi nghiêng nghiêng người, lắc lắc cây bút trong tay: “Vỗn dĩ những bức tranh kiểu như này sẽ không được thông qua, đối phó, đơn điệu, rập theo một khuôn.”
Góc dưới bên phải của mỗi bức tranh đều có ký tên, các hoạ sĩ ở đây có cũng không nghĩ đến cấp trên lại từng bài từng bài phê duyệt như vậy, sắc mặt không khỏi tái đi.
“Kết quả tôi phát hiện tất cả các bức tranh về tranh phục ở đây đều có chung một vấn đề, váy có thể vẽ to bao nhiêu thì vẽ to bấy nhiêu, chúng ta là game mobie chứ không phải là game pc, một chiếc màn hình di động nhỏ như vậy có thể chứa được bao nhiêu chiếc váy lớn?” Đàm Tự sắc mặt bình tĩnh, “Nhớ đấy, sửa.”
Vỗn dĩ là phê bình, nhưng câu nói của Đàm Tự tất cả đều kèm theo chiếc váy lớn phía sau, mọi người đều cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
Đến tác phẩm của Lưu Dân Nhiễm, Đàm Tự trong “cuộc họp phê bình bộ phận thiết kế” cuối cùng cũng đưa ra lời khen đầu tiên, anh gõ nhẹ ngón trỏ vào bên kia đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-luon-treu-choc-toi/1656713/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.