"Chị sẽ không có ý kiến gì, chị cũng sẽ không để em phải chịu gánh nặng tâm lý nào, chị sẽ không làm ảnh hưởng đến công việc của em." Giang Chỉ siết chặt nắm tay, cô cố tỏ ra mình hoàn toàn bình tĩnh như ngày thường. 
Cô không có ý kiến gì, nói một cách đơn giản là cô không dám có ý kiến vì cô chính là người gây ra lỗi lầm. 
Thế nhưng nói không đau là sẽ không đau thật sao? Cô đau đến mức khó thở đây! 
Cô đã tưởng tượng ra vô số cơ hội gặp lại nhau, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến cảnh tượng như ngày hôm này. 
Mối quan hệ này đã ở trên bờ vực tan rã. 
Đôi mắt vốn luôn không có cảm xúc của cô hiện lên tia nước, cũng không biết đó là nước mắt hay niềm đau. 
Giang Chỉ siết chặt đến mức tay sưng đỏ, cô tham lam muốn nhìn người con gái trước mặt, muốn giữ người bên cạnh mình mãi mãi. 
Lấy thân phận bạn gái của người để nhìn người lâu thêm một chút nữa. 
Thế nhưng người ấy đã nói rằng sẽ không cho cô cơ hội nào nữa. 
Hứa Niệm cười như không cười, cô không muốn mình bị lừa dối thêm một giây một phút nào nữa. Nỗi đau này đã giày vò cô đến mức cô không thể nào thở được. 
Đây chính là người con gái mà cô ngày đêm nhớ mong, yêu đến mức trở nên điên cuồng. Thế mà . . . 
"Giang Chỉ." Thanh âm của Hứa Niệm thay đổi liên tục, khó mà phân biệt được là cô đang vui 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3502894/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.