Hứa Niệm khóc đến không biết từ lúc nào lớp trang điểm đã lem luốc, kẻ mắt lem lem, khóe miệng còn sót lại vết kem. Giờ phút này cô giống như một chú mèo con bị bỏ rơi khiến cho người ta cảm thấy cô thật đáng thương.
Giang Chỉ đương nhiên mềm lòng khi nhìn thấy bộ dáng này của người mình yêu.
Một cô bé dễ thương như vậy chỉ được thuộc về cô! Trên đời này không có người phụ nữ nào hạnh phúc hơn cô.
Đôi mắt của Giang Chỉ sáng lên, tim đập mạnh: "Bảo bối ngoan, đừng cử động nữa, chị giúp em tẩy trang."
Rượu làm nhiễu loạn toàn bộ tế bào thần kinh của Hứa Niệm, cô say đến mức ngã vào vòng tay của Giang Chỉ và mặc cho người muốn làm gì thì làm.
Cho dù là tùy ý để cho đối phương làm, Hứa Niệm cũng không quên mình là người đã có bạn gái. Cô hất văng tay của Giang Chỉ ra, nói: "Người phụ nữ xấu xa! Đừng chạm vào tôi, tôi không muốn người nào khác chạm vào tôi ngoài bạn gái của tôi."
Dù say khướt nhưng Hứa Niệm vẫn không quên tuân thủ đạo đức của một người con gái. Đây quả thực là một hình mẫu bạn gái lý tưởng.
"Mèo con, em đừng lộn xộn, đừng di chuyển nhiều nếu không quần áo của em sẽ bị ướt!" Giang Chỉ cố gắng lau sạch hết phấn trang điểm trên khuôn mặt của đối phương. Khi Hứa Niệm bắt đầu say, khóe miệng không hề hạ xuống.
"Ngoan ngoãn rửa mặt đi rồi chúng ta đi ngủ. Đi ngủ với lớp trang điểm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3501017/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.