"Bạn có tin nhắn từ vợ ~"
Vừa nghe thấy tiếng chuông, cô lập tức gác công việc sang một bên và vui vẻ ôm điện thoại.
【 Bảo bối, em đang làm gì? Em có nhớ Thư Thư không? ~ Thư Thư rất nhớ em!】
【 Nghĩ tới đây, em rất nhớ chị.】
【 Xem ra bảo bối và chị đều đang đi về từ hai hướng!】
【 Nếu cả chị và em đang đi về hai hướng, vì sao chị vẫn không muốn chạy về phía em và đến gặp em?】
Giang Chỉ do dự một lúc. Sau khi trải qua đủ chuyện, cảm xúc của cô dành cho đối phương cũng không còn được như trước. Thật tâm mà nói cô cũng không muốn gặp mặt người yêu.
Nhưng cô cũng biết rất rõ chính mình đã khước từ và trì hoãn đủ lâu, liên tiếp mấy lần như vậy, cô không có tư cách để từ chối, huống chi cô cũng không nghĩ ra lý do gì để từ chối.
Giang Chỉ quấn áo choàng tắm và đứng ở cuối giường, đi đi lại lại.
Đến cùng còn có lý do gì để từ chối người nọ đây?
Đột nhiên, hai mắt của cô sáng lên như được giác ngộ.
Núi không đến ta, vậy ta lập tức đi đến núi!
Cô là cấp trên trực tiếp của Hứa Niệm, chỉ cần cô muốn sắp xếp thêm công việc, Hứa Niệm sẽ không có thời gian đến gặp cô!
【 Bảo bối, chị quyết định sẽ đến gặp em! Em có vui hay không? ~】
【 !!!】
"Chị thật sự sẽ tới sao?" Hứa Niệm không giấu được hưng phấn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3495083/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.