Khí tức lạnh lẽo quanh người của Giang Chỉ giảm đi mấy phần, cô nhẹ nhàng thở ra không để lại dấu vết. 
Lần này, cô phải làm Hứa Niệm chết tâm. 
Đã cắt đi đoạn tình cảm này, cô ấy hẳn là sẽ không ngốc đến mức mang chuyện của cô đi bêu xấu ở công ty. 
Dù sao phải bảo vệ được bản thân và danh dự của chính mình thì mới là điều quan trọng nhất. 
Xử lý xong yêu cầu từ người ủy thác, sắc trời dần dần tối đi, hai người ở dưới lầu của tòa cao ốc, mỗi người đi một ngả. 
Hứa Niệm vứt đôi giày cao gót đã hành hạ cô cả ngày, ôm đôi gót chân đau nhức của mình nhảy lên ghế sofa. 
Một loạt tin nhắn nhảy vào tầm mắt. 
【 Hôn vợ đi ~ Đã mấy giờ rồi mà nữ ma đầu kia vẫn chưa chịu thả người sao?】 
Kèm theo đó là biểu tượng cảm xúc sờ đầu mèo ủy khuất, có ba chữ to: "Tôi nhớ vợ." 
Trong câu chữ đều giống như chó con tội nghiệp chờ đợi chủ nhân. 
Chỉ đọc vài tin nhắn thôi đã khiến Hứa Niệm bớt mệt mỏi sau một ngày chạy bôn ba khắp nơi. 
"Tới rồi đây, tới rồi đây, hôm nay em ra ngoài cùng nữ ma đầu, về nhà rất muộn. Để bảo bối Thư Thư phải chờ rồi." 
Giọng nói khàn khàn pha chút cưng chiều trêu chọc vang lên, "Muốn em thì cứ việc nói thẳng." 
Cô ngầm chọc chọc, chờ đợi phản ứng của Thư Thư. 
Một cuộc gọi thoại đánh tới, giọng nói nhẹ nhàng của người bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3481531/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.