Đôi môi đỏ mọng của Hứa Niệm hơi hé ra, nhưng cô không nói gì, chỉ có thể cầm bản kiểm điểm trên bàn lên và đọc.
"Bản kiểm điểm. Kính gửi giám đốc Giang, tôi tên là Hứa Niệm. Sau đây là nội dung tự kiểm điểm của tôi."
"Tôi đã suy ngẫm sâu sắc về bản thân, tôi đã gây ra rất nhiều rắc rối cho công việc cũng như làm ảnh hưởng đến cuộc sống của giám đốc Giang. Tôi đã tự ý lấy một chiếc quần lọt khe màu đen từ nhà của giám đốc Giang mà không xin phép, không những thế còn đút túi mang về nhà . . ."
Hứa Niệm thấp thỏm trong lòng, sao cô có thể từng bước rơi vào cạm bẫy của nữ ma đầu để rồi bây giờ phải chịu nhục nhã như vậy.
"Tôi mượn cơ hội ở tiệc liên hoan, thừa cơ đưa giám đốc Giang về nhà, lại lấy cớ đi vệ sinh thực tế là nghĩ thần không biết quỷ không hay lấy đồ lót từ trong túi để trả lại cho giám đốc. Hành vi biến thái của tôi là sai vô cùng."
Quả nhiên, tên cô hồn này nhìn không ra dáng vẻ khôn khéo, lại ôm ảo tưởng không đứng đắn với cấp trên của mình, may mắn thay, cô đã kịp thời phát hiện ra.
Giang Chỉ nghe Hứa Niệm đọc bản kiểm điểm, trên mặt không có chút cảm xúc, chỉ nhẹ nhàng nói hai chữ: "Hết rồi?"
"Tôi vào phòng nghỉ của giám đốc Giang mà không có sự cho phép của giám đốc, vô tình nhìn thấy cơ thể trần trụi của giám đốc Giang. Tôi cũng . . .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-co-muu-do-lam-loan-voi-toi/3477785/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.