Và rồi bỗng nhiên có một bóng người từ trong đó bước ra khiến cho Tuyết Nguyệt giật mình.
" A-Ai vậy? " Run rẩy nói và cảnh giác hơn.
Người đó từ bước ra cười nhẹ nhìn Tuyết Nguyệt nói.
" Con đừng sợ, ta sẽ không làm hại con đâu " Từ trong bóng tối bước ra.
Tuyết Nguyệt nhìn người phụ nữ trước mặt mình mà ngạc nhiên.
" Là dì con gặp lần trước sao? " Ngỡ ngàng nhìn.
Người phụ nữ đó liền dịu dàng khẽ gật đầu nhẹ một cái.
" Lần này ta gặp con đường đột quá, lần trước ta cảm ơn con đã giúp ta " Bước tới gần.
" À vâng, không có gì đâu ạ " Khẽ cười nhẹ.
" Nhưng mà sao giờ này trời gần khuya thế này dì còn ở nơi vắng thế này ạ " Lo lắng nhìn người phụ nữ đó.
" Ta muốn gặp con nên ta đã canh con xem xem con có đi ngang đường này không, thật may là hôm nay gặp được con "
" Dì muốn gặp con? Làm gì ạ? " Khó hiểu nhìn.
" Dì muốn mời con ăn một bữa được không thay lời cảm ơn con lúc trước giúp dì "
" Chuyện đó không có gì đâu ạ, nếu dì muốn gặp con thì cứ đi vào buổi sáng ở đường này cũng gặp con mà, dì không cần đi vào ban đêm một mình nguy hiểm lắm ạ "
" Được dì nhớ rồi " Cười dịu dàng nhìn Tuyết Nguyệt.
" Mà con tên gì nhỉ? "
" Dì cứ gọi con là Tuyết Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-bi-an-cua-toi/3037480/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.