" Nếu có thể tác động đến con người e rằng anh ta hóa quỷ rồi "
Tuyết Nguyệt nghe Đình Phong nói vậy liền cả kinh mở to mắt mà nhìn Đình Phong.
" Anh nói...nói anh ta hóa quỷ sao? "
" Nhỏ thôi em định cho cả bệnh viện nghe sao? " Vội vàng bịt miệng Tuyết Nguyệt lại.
Tuyết Nguyệt bị Đình Phong bịt miệng mà không nói gì được chỉ ư ư mà thôi.
"Nói nhỏ thôi em nghe chưa? "
Tuyết Nguyệt liền gật gật đầu, thấy vậy Đình Phong liền buông tay khỏi miệng Tuyết Nguyệt ra.
" Anh không buông ra nữa chắc em lên trên kia nhìn anh rồi " Tuyết Nguyệt thở như chưa từng được thở.
" Ai biểu em nói lớn quá làm gì "
" Thì em ngạc nhiên nên mới thế thôi "
" Em ở đây đi, anh về lấy dép " Đứng lên.
" Anh lấy giúp em áo khoác với " Nhìn theo Đình Phong.
" Ừm anh biết rồi " Đi mất.
Tuyết Nguyệt thấy Đình Phong đã đi dần xa rồi ngã ra sau ghế mà mệt mỏi.
" Rốt cuộc anh ta và An An có liên quan gì nhỉ? "
Tuyết Nguyệt ngồi thì bỗng nhiên cơn nhức đầu ập đến, cơ thể cũng mệt mỏi dần cơ thể thì lúc nóng lúc lạnh rất khó chịu.
" Cái gì vậy? Lúc nãy cơ thể mình vẫn còn bình thường cơ mà "
Đúng lúc đó Liên Kiều mở cửa đi ra bên ngoài thấy Tuyết Nguyệt ngồi ở ghế kế cửa ra vào.
" Anh con đâu rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-bi-an-cua-toi/3037454/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.