Tuyết Nguyệt đi lên bằng với Minh Quân rồi hỏi. Nhưng đáp lại Tuyết Nguyệt là một sự im lặng khiến Tuyết Nguyệt hơi ngượng rồi không muốn hỏi nữa.
Cứ vậy Minh Quân đi phía trước còn Tuyết Nguyệt thì đi phía sau. Tuyết Nguyệt nhìn tấm lưng của người trước mặt mà cảm thán, nó rất là lớn và rộng nữa và điều đó cho Tuyết Nguyệt cảm giác được che chở.
Cả hai đi trong im lặng, còn Tuyết Nguyệt thì đi phía sau ngắm cảnh các thử và có cảm giác rất an tâm khi đi bên cạnh người đàn ông phía trước mặt.
Mặc dù chỉ tiếp xúc mới hai lần thôi nhưng Minh Quân lại đem cho Tuyết Nguyệt rất an toàn và bình yên mỗi khi ở gần.
Đang đi thì Minh Quân lại dừng lại đột ngột làm cho Tuyết Nguyệt đụng phải tấm lưng của Minh Quân.
" Sao anh lại dừng lại đột ngột vậy? " Xoa xoa cái mũi bị đụng phải.
" Tới căn tin rồi, em đi mua đi " Không nhìn Tuyết Nguyệt mặt vẫn nhìn về phía trước.
Tuyết Nguyệt nghe vậy liền ló mặt ra thì đúng là đã tới căn tin.
" Anh ăn gì không tôi mua coi như lời cảm ơn " Tuyết Nguyệt nhìn Minh Quân.
" Không cần đâu, tôi không đói "
" À ừm, vậy tôi đi đây " Tuyết Nguyệt quay lưng đi về khu căn tin.
Tuyết Nguyệt đi vào căn tin rồi mua đồ ăn, mua xong xuôi Tuyết Nguyệt đi đến chỗ vừa nãy Minh Quân và Tuyết Nguyệt dừng thì không thấy ai đứng đó nữa.
" Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-bi-an-cua-toi/3037435/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.