" Nguyệt Nguyệt làm sao chúng ta ra khỏi đây bây giờ? " Nhìn xung quanh lo lắng sợ hãi.
" An An đừng lo, nhất định quanh đây sẽ có chỗ thoát thôi, nào mau đi kiếm thôi " Nhìn Hạ An.
Hạ An nghe Tuyết Nguyệt nói thế liền gật đầu, thế là cả hai cùng chia nhau ra thành hai hướng khác nhau. Hai người cứ lần mò trong không gian tối tăm khó chịu đó mãi mà chẳng thấy kiếm được đường ra.
" Làm sao bây giờ, ở đây là một căn phòng không có cửa ra " Hạ An sợ hãi nhìn xung quanh.
Tuyết Nguyệt thì quan sát cẩn thận mọi nơi, rồi đi đến một chỗ của bức tường rồi gõ gõ vào đó. Sau một loạt Tuyết Nguyệt gõ vào bức tường thì cũng có chỗ vang lên tiếng khác.
Tuyết Nguyệt liền áp sát tai vào chỗ đó thử xem có nghe được gì không.
" Nguyệt Nguyệt mày nghe được gì không? " Đi đến gần hỏi.
Gật đầu nhẹ " Tuy rất nhỏ nhưng tao vẫn nghe tiếng gì đó bên kia " Nhìn Hạ An.
" Vậy bức tường chỗ này có thể đi qua không? " Đưa tay sờ lên.
Thật bất ngờ khi Hạ An đưa tay sờ thì lại xuyên qua bên kia, khiến cả hai giật mình quay lại nhìn nhau.
" Vậy là có thể đi ra khỏi chỗ này rồi " Hạ An nhìn Tuyết Nguyệt cười tươi.
" An An đừng vui mừng sớm như vậy, Tống Viễn hắn ta không dễ gì cho chúng ta thoát ra dễ như vậy đâu " Nhìn khắp nơi lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-tren-bi-an-cua-toi/3037422/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.