Tối hôm đó, Trương Thần Phong vừa đến nhà hàng ngồi xuống ghế, lại nhận được cuộc gọi đến từ cái tên Ngụy Tử Tuấn không làm việc tử tế.
"Biến đâu mất rồi?"
"Nhân lúc tâm trạng tôi đang tốt, cậu nhanh lên một chút đem những gì cần trình bày nói ra một lượt hết đi."
"Sớm biết cậu vô tình thế, tôi đã chả phải tự chuốc lấy mất mặt. Ai bảo tôi lại ái mộ cậu cơ~"
"Không cần nói linh tinh. Tôi không muốn để cho người khác hiểu lầm mắt nhìn người của tôi đâu nhé."
Ngụy Tử Tuấn kêu gào: "Chết tiệt! Anh mày có vấn đề chỗ nào!?"
"Không liên quan." Trương Thần Phong cười mắng, tự nhiên liên tưởng đến cái mặt lạnh như tiền ném bài lơ- khơ của người nào đó, thái độ của hắn vô cớ dịu xuống: "Nhanh như thế xử xong Smith rồi?"
"Tôi chỉ phụ trách mạng lưới tìm kiếm, mấy chuyện đuổi bắt với lau dọn mông người ta không phải là việc của tôi." Giọng điệu của Ngụy Tử Tuấn đầy xuân phong đắc ý: "Gần đây tôi mới gặp một cô nàng rất đẹp chuẩn Thái Lan. Tôi giúp cô ấy một vụ án giết người nên có dịp đến Đông Nam Á một chuyến, định tiện đường qua Hong Kong xem cậu thế nào."
"Làm cái gì a, tôi có gì dễ nhìn chứ, cậu quản cho tốt em gái của mình đi, đừng để nàng đâm cho cậu một đao."
"Tình cảm của chúng tôi sao lại mong manh thế được?"
Trương Thần Phong cười: "Cậu định hút máu tôi hả?"
"Có vài ngày thôi, mang cho tôi ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-toc-luan-ham/2564167/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.