4
Sáng hôm sau , Ánh Nguyệt thức dậy , đầu cô đau âm ỉ, cô dựa vào thành giường rồi nhìn ra cửa sổ . Bỗng cánh cửa mở ra , cô người hầu bước vào .
- Thưa cô chủ , cậu nói hôm nay cô hãy nghỉ học bảo cô ăn xong ra vườn gặp cậu !
- Được rồi , cám ơn chị !
Nguyên Khôi ngồi sau vườn , tay anh cầm lấy bức ảnh mà nhìn , anh nhớ về vết bớt của cô và lời mẹ kể rằng thực ra cậu có 2 đứa em song sinh nhưng bà sơ ý thất lạc 2 đứa nhỏ nhưng dấu hiệu nhận biết rất dễ vì sau lưng cả 2 đứa bé có cái bớt hình con bướm . Chả lẽ trùng hợp vậy sao ? Đang suy nghĩ thì cô bị lay thoát khỏi suy nghĩ bởi Ánh Nhật .
- Anh suy nghĩ đăm chiêu gì vậy ?
- À ..không..mà Ánh Nhật sao anh không thấy em nhắc ba mẹ mình .. !
- Hì .. Em là trẻ mồ côi mà !
- Em và Ánh Nguyệt đều có cái bớt phía sau lưng à !
- Vâng ! Mà anh hỏi chi vậy ?
- Em đến bệnh viện với anh !
Nguyên Khôi kéo cô đi ra xe tới bệnh viện . Anh yêu cầu làm thủ tục xét nghiệm ADN .
- Anh .. Anh đang làm gì vậy ?
- Anh..anh nghi ngờ em và Ánh Nguyệt là cặp em gái song sinh người tốt tích của anh !
- Sao ?
- Anh cũng mong đó không phải sự thật ..vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-sieu-nghich/2012790/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.