Ánh Nguyệt đi qua nhị thiếu gia một cách lạnh lùng , dứt khoát .
-Đừng đi ! – Tuấn Tú nắm lấy tay cô
- Tôi không phải con rối của cậu ! Bỏ ra đi !
Ánh Nguyệt bỏ đi , Tuấn Tú im lặng bỏ đi lên phòng tim cậu đau đớn . ÁnhNguyệt bước vào cổng , Ánh Nhật chạy ra hoảng hốt nhìn cô . Gương mặtđẫm nước mắt , phờ phạc không có sức sống , đôi mắt không hồn kia làmcho cô lo lắng .
-Ánh Nguyệt , chuyện gì vậy ?
-… ! – Ánh Nguyệt lướt qua cô
Ông Kan nhìn Ánh Nguyệt rồi gọi điện cho ai đó . Ánh Nhật bước vào phòng em gái mình , ngồi cạnh cô :
-Nguyệt…nói cho chị nghe đi ! Chuyện gì vậy ?
- Hết rồi ! Chị à , mọi chuyện kết thúc thật rồi ! Em đau quá ! Sao anh ấy lại đối xử em như vậy ?
Ánh Nguyệt ôm lấy chị gái khóc một cách nức nở , Ánh Nhật im lặng dỗ dànhem mình , cô cũng thừa biết người có thể khiến cho Ánh Nguyệt khóc nhưvậy chỉ có thể là nhị thiếu gia..Hoàng Tuấn Tú mà thôi. Đợi Ánh Nguyệtngủ thiếp đi , cô về phòng lấy điện thoại gọi :
-Tôi muốn gặp cậu , quán cà phê Lolita !
Cúp máy , cô vào phòng tắm thay ra một chiếc váy ren màu đen rất đẹp . Ông Kan thấy thế liền hỏi :
-Đại công chúa , cô đi đâu vậy ? Tôi cho người theo cô !
- Không cần tôi tự đi một mình được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-sieu-nghich/2012785/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.