Ánh Nguyệt nhìn người ngồi trước mặt rồi nở nụ cười nhẹ nhàng.- Tớ rất cám ơn nhưng trái tim của tớ lỡ trao cho anh ấy ! Không thể nào bỏ ra được !
- Tớ không cần biết , tớ sẽ không bỏ cuộc ! Suốt 10 năm nay bên Thụy Sĩ tớ vẫn luôn dõi theo cậu !
Ánh Nguyệt nhìn anh , trên mặt phản phất nỗi buồn nhẹ rồi cũng nở ra nụ cười :
- Cám ơn cậu !
Huy Khánh mỉm cười , rồi cùng cô nói chuyện với nhau vui vẻ.
---- Tối đến ----
Chiếc xe thể thao màu đen huyền của Tuấn Tú chạy vào sân , cậu bước loạng choạng vào nhà .
- Ôi , cậu sao vậy ? - ông quản gia Kim đỡ lấy anh
- Tôi không sao ! - Tuấn Kiệt nói đẩy ông quản gia ra
- Đại thiếu gia , cậu say sao ? - Ánh Nhật lo lắng đỡ lấy người cậu
- Mày buông ta đi ! Tao không cần !
Tuấn Kiệt xô người cô ra , Ánh Nhật té xuống nền gạch , máu từ đầu gối chảy ra .
- Công chúa ! - ông quản gia lo
- Không sao ! - cô lắc đầu bước tới dìu cậu
- Các người biến hết cho tôi ! - Tuấn Kiệt la
- Mọi người về phòng đi !
Ánh Nhật dìu cậu lên phòng , để cậu nằm xuống giường một cách thoải mái ,cô liền đi lấy khăn ấm . Ngồi cạnh giường , cô lau gương mặt mà cô yêusâu đậm mà lòng cô đau đớn , nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-sieu-nghich/2012780/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.