Hiếu Kỳ vì chơi game thua Gia Bảo, bị Gia Bảo phạt sai đi mua nước. Hai tay hai lon cà phê, anh bước đi trên con đường tối chỉ có lập lòe ánh đèn đường, miệng không ngừng làu bàu: "Tên khỉ, chơi game thắng bộ hay lắm sao. Lần sau nhất định phải phục thù mới được."
Khí thế đang hừng hực, trong bóng tối chợt nghe tiếng cười lớn đầy trào phúng khiến Hiếu Kỳ không khỏi rụt đầu lại, toàn thân như ai đó xối xô nước lạnh, cảm giác lạnh gáy.
Không phải chứ, không lẽ đi đêm có ngày gặp ma? Nhưng hiện tại chỉ mới 8h tối thôi mà, chưa đêm mà.
Tiếng cười trào phúng vang lên bất chợt, chấm dứt cũng bất chợt, không có dấu hiệu báo trước.
Mặc dù sợ nhưng lại tò mò, ánh mắt Hiếu Kỳ liền đánh một vòng nhìn xung quanh. Xung quanh bốn bề yên lặng, khiến anh không khỏi nghi ngờ chính mình.
Lúc nãy không lẽ là nghe lầm?
Tâm tình vừa mới thả lỏng xuống, lại vang lên tiếng thở dài, lập tức Hiếu Kỳ lại căng thẳng. Chân anh nhất thời khựng lại, không đi tiếp nữa.
Cha mẹ ơi, từ trước đến giờ, từ thời gian bú sữa mẹ cho đến hiện tại, anh chưa bao giờ gặp chuyện kỳ quái đến như vậy.
Nơi phát ra tiếng thở dài bỗng có một bóng người đứng bật dậy. Bóng người đó đi chao đảo hai bước lại nằm phịch xuống.
Nhìn hành động kỳ quặc đó, Hiếu Kỳ nhất thời không kiềm chế được mà chăm chú quan sát, sắc mặt vô cùng nghi hoặc.
Là người, bộ dạng đó không lẽ đang say? Người ta dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-song-sinh-bi-an/1791470/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.