"Cậu Han Yoojin?"
Kim Sunghan lo lắng nhìn người đàn ông đang ngồi đối diện mình.
Chiếc ly rơi khỏi tay của người đàn ông, của Han Yoojin, lăn cho đến khi nó va vào một cái đĩa và dừng lại. Rượu nhỏ từng giọt từ mặt bàn xuống sàn.
"Anh ổn chứ?"
Trước câu hỏi của người đối diện, Han Yoojin khẽ lắc đầu. Sau đó, cậu thở dài thườn thượt.
"Anh Kim Sunghan."
Cậu thở dài liên tiếp và ngẩng cao đầu. Với đôi mắt nửa tỉnh nửa mê và làn da ửng đỏ, bất cứ ai cũng có thể nhận ra rằng cậu ấy đã rất say rồi.
“Có vẻ cậu say rồi. Chúng ta đi thôi."
"Không, chờ đã."
Han Yoojin huơ tay từ chối.
Mặc dù đang say nhưng giọng nói rõ ràng, phát âm chuẩn xác. Kim Sunghan lộ vẻ bối rối. Người này có say thật không?
"Vẫn còn một việc mà tôi phải làm."
"Việc cậu phải làm?"
“Đúng, tôi không muốn làm điều đó nhưng… không còn lựa chọn nào khác. A, tại sao phải là việc này, điều này rất...”
Cậu ấy lầm bầm điều gì đó và sau đó xoa mặt bằng cả hai tay. Đó là biểu cảm cho thấy cậu ấy thực sự không muốn, vì vậy nó khiến bạn tự hỏi chính xác thì cậu ấy sẽ làm gì.
"Nếu cậu cho tôi biết chi tiết, tôi có thể giúp."
“Giúp… ừm, không. Cứ ngồi yên đây. Và làm ơn đừng cười. Cũng đừng xem tôi là một gã điên. Anh chỉ cần ngồi nghiêm trang như bình thường… Đúng rồi. ”
Sau đó cậu ấy lại thở một hơi dài.
Han Yoojin lấy đá trong bình ra và xoa vào má mình với khuôn mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-s-ma-toi-duong-thanh/3957828/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.