“Xin lỗi nhưng hiện giờ tôi vẫn ổn.”Tôi đã quyết định sống một cuộc đời bình yên trên mai của thằn lằn chúa rồi.…Nói mới nhớ tôi còn rất nhiều việc chưa làm xong, nhưng sẽ rất lãng phí nếu như không sử dụng những kỹ năng quý giá mà mình có.
Dù sao thì, tôi sẽ không tiến cử bản thân và sống một cách yên lặng và thoải mái.“Xin cháu hãy nghĩ lại đi mà,” Suk Simyeong không hề bỏ cuộc và tiếp tục nói.“Sớm thôi, ai cũng dễ dàng cố để Thức tỉnh.
Trong kỉ nguyên tới, theo dự đoán của hiệp hội Thợ Săn, số lượng Kẻ Thức tỉnh sẽ tăng hơn 5 triệu người một năm và hơn 2/3 dân số sẽ trở thành Kẻ Thức Tỉnh trong 3 năm tới, sẽ thật đáng tiếc nếu không sử dụng tài năng của Han Yooji-ssi trong thời điểm này đúng chứ?”Thật đáng tiếc, đúng vậy.
Khi nghe ông ta nói, bạn sẽ tưởng nhầm tôi là một người nào đó hiếm có khó tìm lắm.“Cảm ơn vì đã đánh giá tôi cao như vậy nhưng trường hợp của Park Yerim chỉ là may mắn thôi.
Rất khó để có thể ăn may như vậy lần thứ hai.”Đó là những gì tôi nói nhưng nếu muốn thì tôi có thể tìm thêm người có tiềm năng trở thành cấp S và tối ưu hóa Thức Tỉnh của họ.Nhưng tôi sẽ không làm vậy.
Chừng này là quá đủ, cần gì phải làm thêm nữa? Chỉ Yerim thôi đã đủ rắc rối rồi.
Tôi sẽ chỉ đưa cho Yoo Myeongwoo kỹ năng cấp SS của cậu ta và đưa cậu ấy vào hội, thế là xong.“Đương nhiên rồi, chú không cần cháu phải mang đến một Người Thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-s-ma-toi-duong-thanh/3957819/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.