“Chúng tôi không có vấn đề gì cả!”
Nam Phong và Thiên Ân hai mặt một lời nói với bác sĩ chắc như đinh đóng cột.
Ông bác sĩ lớn tuổi nhìn hai kẻ hùng hổ trước mắt, sau đó lại cúi đầu ghi ghi chép chép, từ tốn nói: “Nhất định cần phải làm kiểm tra lại, vì những người có vấn đề thường không bao giờ thừa nhận là mình có vấn đề.”
“Vậy tôi hỏi nhé, ông có vấn đề gì không?” Thiên Ân hất cằm hỏi.
Nghe một câu hỏi khôn ngoan, bác sĩ đành chấp nhận rằng thần kinh họ không có vấn đề. Nhưng ông lại nói vết thương trên cơ thể cần được khám lại.
“Bác sĩ, trẻ con đánh nhau là chuyện bình thường, không chết được. Nếu các người còn muốn nhận tiền viện phí thì hãy thả chúng tôi đi ngay.” Nam Phong khoanh tay nhàn nhã nói. Sở dĩ họ bị giữ lại bệnh viện vì người khác nghĩ họ có vấn đề về thần kinh.
Bác sĩ phất tay: “Tuỳ cô cậu.”
Hai người vui vẻ chạy về phòng bệnh. Tính ra thì họ mới chỉ nhập viện một đêm và một buổi sáng, nhưng đối với những kẻ yêu thích tự do như họ thì ở trong phòng bệnh một ngày cũng giống như ở nhà giam một tuần. Với lại, đối với Thiên Ân thì tiền viện phí một ngày đã là quá mức khó khăn. Thiên Ân có quần áo sạch do Hoàng My mang đến, Nam Phong cũng có đồ do thằng bạn chí cốt Kỳ Dương mang tới, nhưng hiện tại họ cầm quần áo mà không biết nên thay như thế nào. Thiên Ân kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-oan-gia-dang-yeu/2039158/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.