"Chúng ta như thế có phải... có phải rất kì hay không?" Trên đường đến siêuthị tươi sống, Giang Dục Phương vừa hơi xấu hổ lại bất an mà hỏi tên đàn ông bên cạnh.
"Kì?" Ngẩn ra một chút, mặt Trình Khải đầy vẻ bực bội mà hỏi lại: "Kì cái gì?"
"Yêu nhau nơi công sở hình như... không tốt lắm!" Vuốt mũi, cô hơi lo quanhệ của hai người sẽ làm bốn người kia cảm thấy kì cục. "Có phải ở côngty chúng ta nên bảo trì khoảng cách một chút không?"
"Không cần!" Rất ăn ý, Trình Khải lập tức hiểu rõ sự lo lắng của cô, sau đóvung tay một cái, cười nói: "Mấy tên đó đang thưởng thức nhật kí yêuđương của cặp đôi xui xẻo, rất vui vẻ!" Hắn quá hiểu mấy người đó mà.
Cư nhiên đem diễn biến tình cảm của hai người họ xem thành nhật kí yêu đương của cặp đôi xui xẻo, đúng là... quá chính xác!
Dở khóc dở cười, Giang Dục Phương hoàn toàn không biết nói gì, nhưng nếuhắn đã nói bốn tên kia rất vui vẻ, vậy thì... hi sinh bản thân, để chobọn họ tiếp tục vui vẻ đi!
Nghĩ đến đây, cô không nhịn được mà nở nụ cười, cùng hắn tay nắm tay, cười cười nói nói, từ từ đi bộ đến siêu thị.
Cứ đi mãi đi mãi, bỗng nhiên phía trước hiện ra một cái bóng đen, khiến hai người lập tức biến sắc...
"Là con chó đen đó!" Không hẹn mà cùng kêu lên hoảng hốt, sau đó nhanh chóng nhìn nhau một cái, vẻ mặt đều rất kinh hoàng.
"Cứ coi như là không thấy nó, từ từ xoay người chạy sao?" Nhỏ giọng hỏi, Giang Dục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-xui-xeo/76448/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.