Editor: Qin Zồ
Đàn ông bốn mươi, hoặc là phoáng khoáng trưởng thành, phong độ nhẹ nhàng, hoặc là đầu hói đáng khinh, bụng phệ đê tiện.
Thật không may, ngồi bên cạnh Tần Chân lại là vế sau.
Cái mặt thối của thầy Hồ giống như mới từ nhà vệ sinh lao ra vậy, nước miếng văng tung tóe hét lên với Tần Chân: “Nhìn đường! Nhìn đường! Gọi cô lái xe chứ không kêu cô sửa xe, cô dán mắt lên trên tay lái làm gì thế hả? Phía trước có xe không thấy à? Tôi thật sự là phục cô, cả người cứng đờ như người máy, thế thì đi học lái xe làm cái gì? Trước là gạt cần lái có được không hả?”
Dọc đường đi ông ta không ngừng niệm chú, mà càng niệm thì Tần Chân càng cứng ngắc, quả thật tay chân không biết để vào đâu.
Cho đến khi đến giao lộ, thầy Hồ lại bắt đầu quát cô: “Lần này mà cô còn đem chân ga thành phanh thì tôi nói cho cô hay, lần sau cô đừng có đi học lái xe nữa! Nếu sớm biết cô dốt thế này thì lúc đầu tôi đây đếch nhận bao thuốc kia của mẹ cô đâu!”
Từ nãy đến giờ Tần Chân toàn cười xòa cho qua, nhưng vừa nghe ông ta nhắc đến việc này, cơn tức lại ập đến, “Tôi nói này thầy Hồ, lúc mẹ tôi cho ông Trung Hoa (một nhãn hiệu thuốc lá TQ),thái độ của ông cứ như sắp phổ độ chúng sinh vậy, kết quả học hai tháng nay, ngoài mắng tôi ra thì vẫn là mắng tôi, còn luôn phỉ báng chỉ số thông minh của tôi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-xau-tinh/1928960/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.