Editor: Thiếp
Lúc Trình Lục Dương chạy đến Âu Đình ở cao ốc Hoàn Mậu thì trên đường rất ít người lui tới, dưới ánh đèn đường lờ mờ cũng không thấy bóng dáng Tần Chân đâu.
Hắn nghe thấy có mấy người già đứng bên đường xì xào bàn tán với nhau: “Thanh niên bây giờ ấy, thật sự quá kinh khủng, vợ chồng cãi nhau cũng kéo đến trên đường mà cãi được đấy!”
“Còn không phải sao, cậu trai kia dữ thật đấy, lại có thể đánh vợ mình!”
“Tôi thấy cô gái đó cũng thật đáng thương, gặp phải ông chồng dữ dằn như thế, còn lấy chân đạp cô ấy nữa chứ, khóc lóc thế nào cũng chẳng tha cho cô ấy!”
Máu trong người Trình Lục Dương như đông lại, hắn xông mạnh lên phía trước hỏi mấy người kia: “Cô ấy đâu? Cô ấy ở đâu rồi?”
Cụ bà không hiểu hắn đang nói gì: “Cái gì cô ấy? Ai kia? Cậu đang nói gì thế?”
“Là cô gái bị đánh lúc nãy đấy! Vừa rồi cô ấy còn ở đây gọi cho tôi, bây giờ đi đâu rồi?” Trình Lục Dương gần như là hét lên, âm thanh lớn đến nỗi có thể dọa chết người ta.
“Đi rồi, vừa nãy đã bị dẫn đi rồi!” Cụ bà giật mình, chỉ vào góc đường.
Gân xanh Trình Lục Dương nổi lên, bị dẫn đi rồi? Mấy bà già này sao lại có thể bỏ mặc một cô gái yếu ớt bị phường lưu manh thổ phỉ trộm cướp dẫn đi như thế?
Vừa nghĩ đến tiếng khóc của người đó trong điện thoại, chân tay hắn lạnh toát lập tức.
Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-xau-tinh/1928894/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.