Chỉ nhớ là sau khi Tư Lan bị trọng thương vừa tỉnh lại, mở mắt ra đãnhìn thấy Tân Mi đứng bên giường, thì phản ứng đầu tiên là giận tím ngắt mặt mày. 
“Sao cô còn ở đây? Vì sao không đuổi theo tướng quân?!” 
Tân Mi cảm thấy rất khó hiểu: “Chàng muốn giết ta, đuổi theo để nhận lấy cái chết sao?” 
“Không phải bảo cô đi chịu chết!” Lần đầu tiên Tư lan thực sự nổigiận, “Cô có thể không đuổi theo! Cô cũng có thể tiếp tục giả vờ bìnhtĩnh, ngây thơ! Nhưng cô không nên tỏ ra thờ ơ không chút quan tâm nhưvậy! Có phải chỉ cần tướng quân thích cô, thì ngài ấy trở thành ngườinhư thế nào đều không ảnh hưởng đến cô?! Cho dù tướng quân có xảy rachuyện gì, chỉ cần cô giả ngu đứng bên cạnh, không cần phải làm gì cả,chờ tướng quân trở về tiếp tục cưng chiều cô là cô đủ vui rồi?” 
“… Tư Lan, hình như ngươi phát sốt rồi, nói mê sảng thế này, ta đi kêu Triệu quan nhân.” 
Nàng vừa đi đến bên cửa, lại nghe thấy giọng Tư Lan lạnh như băng:“Thật ra cô vốn không yêu thương gì tướng quân! Cô chỉ muốn có người yêu thương cô, tất cả mọi thứ đều dành cho cô, còn chuyện người đó muốn gì, quan tâm đến điều gì, cô đều không bận tâm đến!” 
Cánh cửa khẽ đẩy ra, nàng bước thẳng ra ngoài, Triệu quan nhân lúng túng bưng chậu nước ở ngưỡng cửa nhìn nàng. 
“Chuyện này… Cô nương a…” Lão ngập ngừng nói, “Ta không muốn nhiềuchuyện, nhưng cô như vậy… Suốt ngày ở trong hoàng lăng giống như 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cap-doi-troi-dinh/2824549/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.